Thiên Nhạn đi đến trước mặt Dư Tinh, trong lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, đã duỗi tay ra đào lấy linh căn của Dư Tinh.
“A a a ——”
Diệp Hoài Phong giật mình, không thể nào, sư phụ chơi lớn vậy sao? Từ Thải thấp giọng: “Quả nhiên là một giấc mơ, sư phụ lại tự tay đào linh căn của Dư Tinh.”
Mơ?
Diệp Hoài Phong chú ý đến vẻ mặt hưng phấn và sùng bái của Từ Thải. Lúc trước đã cảm thấy tiểu sư muội có chút không ổn, chẳng lẽ nàng ấy cho rằng đây là một giấc mơ?
Nói như vậy, hắn cũng cảm thấy đây là một giấc mơ.
Nhưng sự thật nói cho hắn biết, đây không phải là mơ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Chỉ là sư phụ thật sự đã đào linh căn của Dư Tinh.
Hắn cúi đầu suy nghĩ, chẳng lẽ thật sự là đang mơ?
“Sở Thiên Nhạn, sư phụ của ta sẽ không tha cho ngươi!!” Dư Tinh thống khổ gào thét. Chờ đợi hắn chính là một cú đá của Thiên Nhạn, hất hắn xuống vực Sát Hồn, cùng với tiếng hét hoảng sợ của Dư Tinh: "Không cần ——”
Diệp Hoài Phong cảm thấy, sư phụ của hắn điên rồi.
“Sư phụ như vậy ta rất thích, giấc mơ này nếu có thể dài hơn một chút thì càng tốt.” Giọng nói ngây thơ của tiểu sư muội truyền đến bên tai, làm Diệp Hoài Phong siêu cấp hoài nghi nhân sinh.
Ngón tay hắn duỗi đến vết thương của mình, dùng sức cào một cái, đau đến mức kêu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798119/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.