Chờ hai lão già Sở gia đó tìm đến, không biết phong chủ có thỏa hiệp như trước đây không.
Các đệ tử tạp dịch trong lòng có chút vui mừng vì chuyện hôm nay, nhưng rồi lại lo lắng sẽ đón nhận sự trả thù còn thảm khốc hơn, tâm trạng rất phức tạp.
“Tiểu Lục.”
Từ Thải vẫn còn đắm chìm trong giấc mơ đẹp, đầu óc toàn là giấc mơ này thật quá không thực tế, nhưng lại đẹp đẽ như vậy.
Sư phụ mà nàng sùng bái nhất đã đánh Sở Tiêu Nguyệt, người đã bắt nạt nàng bao nhiêu năm, còn rất không lưu tình mà ném Sở Tiêu Nguyệt ra ngoài.
Nàng không kiểm soát được cảm xúc, hốc mắt như trở thành suối nguồn, nước mắt không ngừng chảy ra ngoài.
Khi nghe thấy sư phụ gọi mình, nàng vội vàng giơ tay dùng ống tay áo lau nước mắt, nhìn về phía bóng hình màu trắng đang đi tới.
Sư phụ trông vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng hôm nay là lần vui vẻ nhất của nàng kể từ khi nhập môn.
Trong mơ, khuôn mặt của sư phụ không thay đổi, nhưng nàng lại cảm nhận được sự che chở.
Nàng dùng sức lau nước mắt, nhưng sao cũng không lau sạch được. Nàng không thích khóc lóc trước mặt sư phụ, không muốn làm sư phụ khó xử.
Nàng không kiểm soát được, thậm chí cuối cùng còn khóc nấc lên.
“Sau này sẽ không ai bắt nạt con nữa.” Thiên Nhạn đi đến trước mặt nàng nói.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Sự kiên cường mà Từ Thải vẫn luôn duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798113/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.