Thế giới hiện thực.
Hoàng cung Đại Vinh quốc.
Thiên Nhạn để cung nhân hầu hạ mặc quần áo, đôi mắt xinh đẹp nhìn vào chiếc gương lớn và rõ nét trước mặt.
Đây là thứ lấy được từ tay của một công lược giả. Vết sẹo trên mặt do lửa đốt để lại, nhưng nàng không hề sợ hãi khi soi gương. Trọng sinh vô số lần, nàng đối với tất cả những điều này đã sớm thản nhiên đối mặt.
Người trong gương đội mũ miện tinh xảo cao quý, mình mặc đế phục màu đen có hoa văn kim tuyến rất hợp với mũ miện, chiếc mặt nạ bạc trên mặt càng làm tăng thêm vẻ thần bí cho nàng.
Nàng trông khoảng 13-14 tuổi, nếu không có gì bất trắc, cả đời này chắc sẽ là bộ dạng này, không già không lớn.
Nàng ngừng suy nghĩ trong lòng, đi về phía Kim Loan điện.
Kim Loan điện.
Thiên Nhạn nhẹ nhàng dựa vào ghế, ánh mắt lạnh lùng lướt qua các triều thần phía dưới: “Có việc thì mau nói, không có việc gì thì hạ triều.”
Được lời của Thiên Nhạn, các triều thần lần lượt đứng ra.
“Bệ hạ, năm nay phương bắc liên tục khô hạn ba tháng, thu hoạch của bá tánh giảm đi hơn một nửa, thậm chí có thể không có thu hoạch. Thần khẩn cầu bệ hạ có thể miễn thuế một năm cho các bá tánh ở phương bắc và những nơi bị ảnh hưởng bởi hạn hán.”
“Chuẩn, miễn hai năm.”
“Tạ ơn bệ hạ, bệ hạ anh minh, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Vị thần tử nước mắt lưng tròng, cảm động đến mức dập đầu thật mạnh rồi mới lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798108/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.