“Biết rồi, lão đại.”
Trở lại đất liền, Thiên Nhạn và Lâm Thượng Hoài đi song song.
Mấy vệ sĩ xốc Cố Kinh Khuê và Lam Nhã Chân lên. Thiên Nhạn nhàn nhạt liếc nhìn hai người vẫn còn đang hôn mê: “Đưa họ đến Lam gia, nói với Cố Kinh Khuê, sau này Cố thị và anh không có nửa xu quan hệ gì cả.”
Số tiền riêng của Cố Kinh Khuê vốn không nhiều, Thiên Nhạn không yêu cầu anh chuyển cho mình. Vì vậy bây giờ, Cố Kinh Khuê có thể mang theo số tiền đó mà biến đi.
“Vâng, thưa cô chủ.” Vệ sĩ trả lời.
Lâm Thượng Hoài ngồi bên cạnh Thiên Nhạn, nhìn cô gái đang tựa lưng vào ghế ngồi họp video, lòng anh mềm nhũn. Bất kể cô làm gì, đều làm anh không thể dời mắt.
Nếu cô không kết hôn, vậy thì không kết hôn đi.
Sau khi Thiên Nhạn kết thúc cuộc họp, liền phát hiện ánh mắt của Lâm Thượng Hoài: “Có gì không đúng à?”
“Không có gì không đúng." Lâm Thượng Hoài bây giờ có chút không thể kiểm soát được tâm tư của mình: "Nhìn người mình thích trong lòng vui vẻ, liền muốn nhìn thêm vài lần.”
“Ồ, anh cứ tự nhiên.” Thiên Nhạn cúi đầu, lại bắt đầu xem lại tài liệu.
Lâm Thượng Hoài: “…”
Được rồi, anh cứ tự nhiên.
Xem xong tài liệu, Thiên Nhạn trầm tư. Cô có thể cảm nhận được sự hối hận của Cố Kinh Khuê, thậm chí đối với Lam Nhã Chân cũng không còn như trước. Chắc là khoảng thời gian không cho Lam Nhã Chân tiêu tiền đã làm Cố Kinh Khuê hiểu ra được một chút.
Truyện được đăng và Edit bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798101/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.