“Anh Cố, em không muốn bị người khác xem thường, nói em thích tiền của anh… Em…” Lam Nhã Chân do dự nói, còn chưa nói xong, Cố Kinh Khuê đã mở miệng.
“Là anh làm khó em rồi. Nếu em không muốn thì thôi, anh sẽ giúp em tìm một trường trung học phổ thông bình thường, cái này chắc không thành vấn đề chứ? Em nói chúng ta là bạn bè, giữa bạn bè giúp đỡ chút việc nhỏ là nên làm…”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lam Nhã Chân mặt đầy kinh ngạc, nếu Cố Kinh Khuê quay đầu lại chắc chắn sẽ phát hiện ra vẻ mặt không thể tin được của cô.
Cô nắm chặt nắm tay, cắn môi, tại sao lại như vậy?? Lam Nhã Chân chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, muốn nói gì đó lại không nói nên lời. Chẳng lẽ lại nói cô ta muốn ở lại trường trung học Đằng Lan sao?
Cô ta không phải người như vậy.
“Nhã Chân, em sao vậy? Em nếu không muốn thì thôi, anh tin với sự ưu tú của em, thế nào cũng có thể thi vào một trường đại học không tồi.” Cố Kinh Khuê mặt đầy tiếc nuối: "Nhã Chân. Để anh giúp em việc nhỏ này đi, anh đảm bảo không làm gì khác, học phí chính em tự nộp thế nào?”
Tim Lam Nhã Chân chìm xuống đáy cốc, miễn cưỡng cười, gian nan trả lời “Được.”
Cố Kinh Khuê thường xuyên xuất hiện bên cạnh Lam Nhã Chân, nhưng lại rất ít tiêu tiền. Cả người cô ta không thoải mái, nhưng một câu cũng không nói nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798093/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.