Đến thế giới này hơn một tháng, Cố thị đã nằm trong tầm kiểm soát của Thiên Nhạn. Bây giờ chỉ còn thiếu việc Cố Kinh Khuê nhường lại vị trí tổng tài cho cô. Cô hiện tại còn thiếu chút nữa mới mười tám tuổi, còn phải xử lý một số chuyện ở trường học, nên không vội vàng nắm quyền quá lớn.
Ngày khai giảng, chính Cố Kinh Khuê đã đưa Thiên Nhạn đến trường. Họ chỉ đến để làm thủ tục, rất nhanh sẽ rời đi.
Vào cổng trường, Cố Kinh Khuê cũng xuống xe, hai người chuẩn bị đi vào trường.
Đúng lúc này, một giọng nói từ phía sau truyền đến: “Đại lão, đại lão, chị học ở trường này sao?”
Giọng nói này có chút quen thuộc, khiến Thiên Nhạn không tự chủ được mà quay đầu lại. Là một người trẻ tuổi có vẻ cà lơ phất phơ, tóc xoăn nhẹ.
Trí nhớ của cô rất tốt, nháy mắt đã nhớ ra người này.
Khổng Ngọc đã chạy đến trước mặt Thiên Nhạn, mặt đầy hưng phấn: “Đại lão, chị là sinh viên mới của trường này à?”
“Tôi là đàn anh của chị.” Khổng Ngọc không đợi Thiên Nhạn nói: "Chúng ta là bạn cùng trường đó, sau này chị còn đi gắp thú bông không? Lúc đi gắp có thể gọi em đi cùng được không? Trà sữa, đồ ăn vặt, bữa sáng, bữa trưa, bữa tối, bữa khuya của chị, em đều bao.”
Cố Kinh Khuê mặt đầy cảnh giác. Dù sao thì ngoại hình của Khổng Ngọc vừa nhìn đã biết là loại người không đàng hoàng: “Nhạn Nhạn, đây là ai?”
“Một người gắp thú bông rất tệ.” Thiên Nhạn nhận xét một câu.
Khổng Ngọc mặt mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798060/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.