“Cô đi cầu xin Lam Nhã Chân đi, chỉ cần cái miệng vàng của cô ta mở lời, anh trai tôi sẽ đồng ý giải quyết riêng.”
Khi Thiên Nhạn nói lời này, khóe môi nở một nụ cười lạnh, trong mắt đầy vẻ trào phúng. Những người có mặt ở đây lòng chợt chùng xuống. Nói thật, nếu họ ở vào vị trí của Cố Thiên Nhạn, có lẽ sẽ còn tức giận hơn.
Lam Nhã Chân không phải bạn gái chính thức của Cố Kinh Khuê, chỉ là người quen, nhiều nhất là Cố Kinh Khuê yêu đơn phương cô ta. Cho dù có là bạn gái, thì người em gái Cố Thiên Nhạn này cũng có chút đáng thương.
“Thiên Nhạn, cậu…” Lam Nhã Chân nghe được lời này trong lòng vô cùng không thoải mái: "Cậu hiểu lầm tôi quá sâu rồi, không biết tại sao hai chúng ta lại đi đến tình trạng này.”
“Tôi muốn đi thay quần áo.”
Nguyện vọng của nguyên chủ chỉ là giữ được đôi chân của anh trai, không bị tàn tật, chứ không nói cô phải nhẫn nhịn đối phó với những kẻ phiền phức này.
Phong thổ của thế giới này cô chưa từng thấy qua, thời gian còn lại cô đương nhiên phải đi tìm hiểu một chút.
Còn về người anh trai si tình này, anh muốn si tình thế nào thì cứ si tình, đời này thân thể kiện toàn là được.
Thân phận của nguyên chủ cũng không tệ, ở thế giới này được xem là người có tiền, cho nên có thể làm được rất nhiều việc. Đương nhiên, dù có nhiều tiền đến đâu, gặp phải một kẻ si tình như Cố Kinh Khuễ, vì một người không phải bạn gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798046/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.