Nửa đêm.
Quần áo trên người Hạ Thanh Sơn và Lăng Thi Nhi đã rách bươm, da dẻ chỗ nào cũng có vết cào, trên quần áo dính đầy vết máu.
Thiên Nhạn đi đến trước mặt hai người đang thoi thóp, từ trên cao nhìn xuống họ.
“Nhạn Nhi, ta thật sự biết sai rồi.” Hạ Thanh Sơn vẫn còn cầu xin tha thứ, ánh mắt đầy mong đợi.
Lăng Thi Nhi lại ha ha ha cười lớn, mắng to một câu: “Đồ chó đẻ.”
“Đồ vô dụng!”
“Các người nên bệnh c.h.ế.t đi.”
Thiên Nhạn ngắt lời cãi vã, từ trong chai nhỏ đổ ra hai viên thuốc. Nàng còn chưa kịp hành động, Lăng Thi Nhi đã dứt khoát há miệng.
Lăng Thi Nhi cảm nhận được viên thuốc tan ra trong miệng, trong đầu đột nhiên suy nghĩ.
Nàng ta theo Hạ Thanh Sơn, trước mặt hắn luôn khúm núm, chẳng phải là muốn được hưởng vinh hoa phú quý sao? Nhưng nàng ta đã hiến thân, đã tốn công, mà không thể sưởi ấm được trái tim lang sói này.
Nếu ngay từ đầu mục tiêu của nàng ta là Vân Thiên Nhạn, có phải kết cục đã khác không? “Ánh mắt của ngươi rất kỳ quái.” Thiên Nhạn có chút khó hiểu: "Là trước khi c.h.ế.t đã ngộ ra được điều gì? Nhân lúc còn chưa chết, nói ra nghe thử xem.”
Lăng Thi Nhi: “…”
“Nếu ta theo hầu là người, lúc này hẳn đã được hưởng vinh hoa phú quý rồi nhỉ?”
Thiên Nhạn không khỏi khẽ cười một tiếng: “Nếu quay lại từ đầu, ngươi sẽ theo ta sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Lăng Thi Nhi cứng họng. Phần lớn là sẽ không. Ai mà tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798034/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.