Nàng rõ ràng là bị tên mặt trắng kia mê hoặc, không muốn nhường ngôi vị.
Đúng vậy, đã ngồi lên vị trí này rồi, ai mà muốn nhường? Quyền lực lớn như vậy, ai mà không muốn nắm chặt trong tay?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hạ Thanh Sơn không tranh cãi nữa. Bây giờ địa vị của họ đã khác, tranh cãi những chuyện này vô ích. Tùy tiện trở mặt, hắn sẽ càng không có cơ hội.
“Vậy à, vậy Nhạn Nhi nếu nàng chán làm hoàng đế rồi, nhất định phải báo cho ta trước, để ta có sự chuẩn bị tâm lý.” Hạ Thanh Sơn cố gắng nặn ra một nụ cười: "Thật ra ta cũng là không muốn nàng vất vả như vậy.”
“Không vất vả, một chút cũng không vất vả." Thiên Nhạn tùy ý xua tay: "Ta có rất nhiều nhân tài, giao việc cho họ làm là được.”
Hạ Thanh Sơn bị đ.â.m cho cả người đều không thoải mái. Nếu là trước kia, hắn đã phải nổi giận phát tiết. Lúc này, hắn ngược lại đã nhẫn nhịn được.
Trong lúc đang kìm nén cảm xúc, hắn vô tình liếc nhìn khuôn mặt của Vân Thiên Nhạn, vừa nhìn đã có chút ngẩn người. Từ khi nào nàng trở nên xinh đẹp như vậy?
Nghĩ lại từ khi nàng đăng cơ làm hoàng đế, số lần họ gặp mặt rất ít, hơn nữa đối mặt với thân phận hoàng đế của nàng, trong lòng hắn khó chịu, cố gắng không nhìn nàng, cho nên mới không phát hiện ra?
Lại nhìn đôi tay ngọc thon dài đang cầm chén trà của Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798015/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.