Sau khi đăng cơ, ngoài việc bận rộn quốc sự, học tập y thuật của Tuân thị, phối hợp với Tuân Tử Hoài điều trị thân thể, Thiên Nhạn cũng không quên dành một phần tâm tư để bồi dưỡng hai đứa con của nguyên chủ.
Con trai Hạ Văn Khiên đã gần mười tuổi, xem như một tiểu đại nhân, so với trước kia càng thêm hiểu chuyện. Từ khi bái Tuân Tử Hoài làm thầy, mỗi ngày đều được trau dồi thêm các loại kiến thức.
Tuân Tử Hoài chính là đang bồi dưỡng cậu bé theo hướng người thừa kế tương lai, đã dồn không ít tâm sức.
Sau khi các phương diện của nước Yến đã ổn định, mỗi ngày Thiên Nhạn đều dẫn Hạ Văn Khiên đi tập võ. Theo nàng, làm hoàng đế dù có vô số người bảo vệ, cũng phải có chút thân thủ. Có thể không cần dùng đến, nhưng ít nhất cũng có thể rèn luyện sức khỏe, sẽ không vì quốc sự bận rộn trong tương lai mà làm suy sụp cơ thể.
Lúc này, nàng vừa kết thúc công việc quốc sự hôm nay, liền dẫn Hạ Văn Khiên đi luyện võ.
Tuân Tử Hoài thì ngồi một bên uống trà, nhìn hai người luyện võ. Bên cạnh hắn còn có một bé gái bốn tuổi. Cô bé có một đôi mắt rất đẹp, như quả nho đen, cũng đang nhìn không chớp mắt về phía Thiên Nhạn và Hạ Văn Khiên.
Tuân Tử Hoài vô tình liếc qua, phát hiện trong mắt Hạ Văn Toàn lại hiện lên vẻ ngưỡng mộ, trong lòng vui vẻ: “Công chúa cũng muốn luyện võ sao?”
“Muốn kiếm, muốn bay.” Hạ Văn Toàn biểu đạt suy nghĩ của mình, mặt đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798008/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.