Sau khi đại quân phá thành, Xương Vương đứng trên tường thành tự vẫn. Lúc c.h.ế.t còn oán hận nhìn Hạ Thanh Sơn.
Đều tại cái tên này lắm mồm! Nếu không, nữ nhân kia sao có thể nhẫn tâm? Nhưng khi hắn sắp nhắm mắt, một bóng hình mảnh khảnh đến gần. Hắn theo bản năng cố gắng mở mắt ra để nhìn. Bao nhiêu năm nay, hắn thật sự chưa từng được nhìn gần phong thái của nàng.
Khi nhìn thấy khuôn mặt Thiên Nhạn, Xương Vương ngẩn ra, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, sau đó mang theo vẻ mặt hoảng sợ mà c.h.ế.t đi. Này… nữ nhân này lại đang cười, vậy thì sự nhẫn tâm của nàng không phải do Hạ Thanh Sơn gây ra!
Hạ Thanh Sơn, hóa ra cũng chỉ là một hòn đá lót đường của nàng.
Xương Vương trợn trừng mắt tắt thở, c.h.ế.t không nhắm mắt.
Người trong thiên hạ, bao gồm cả hắn, đều đã xem thường nữ nhân.
Tất cả bọn họ đều bị nàng đùa giỡn trong lòng bàn tay mà còn tưởng nàng ấy ngu ngốc.
Xương Vương chết, thành cuối cùng bị phá, thiên hạ thống nhất.
Hạ Thanh Sơn tỉnh lại trong cơn đau nhức, mí mắt rất nặng, nhưng ý chí cầu sinh khiến hắn cố gắng mở mắt ra. Nhìn thấy một chút ánh sáng, hắn không khỏi vui mừng.
Hắn không chết!
Hắn vậy mà lại không chết.
Hắn đánh giá xung quanh, nhìn thấy căn phòng tráng lệ huy hoàng, không biết là ở nơi nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
“Người đâu!”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4797995/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.