Sư phụ không chuyên dạy hắn phối chế độc dược, không có nghĩa là hắn không thể tự mày mò. Nếu hắn sớm chuẩn bị một ít độc dược mang theo người, đám người kia chẳng phải đã c.h.ế.t thẳng cẳng rồi sao, làm sao có thể xích được hắn? A, thật tức c.h.ế.t người mà.
Thiên Nhạn thấy bộ dạng ảo não của thiếu niên, bèn cầm cự kiếm khẽ chạm vào xiềng xích trên chân hắn, xiềng xích liền kêu “tách” một tiếng và vỡ ra.
Thiếu niên thấy vậy, được đằng chân lân đằng đầu, vội vàng đưa hai tay ra, ý bảo ở đây vẫn còn.
Thiên Nhạn làm theo.
Được tự do, thiếu niên nở một nụ cười rạng rỡ với nàng, nhưng cũng không thể lay động được nàng.
Thiếu niên này vừa nhìn đã biết không phải dạng đơn giản, nói năng lanh lợi như vậy, chắc chắn trong bụng đầy mưu kế.
“Tỷ tỷ tên gì, ta tên Tuân Tử Hoài.” Thiếu niên tự giới thiệu, sáp lại gần Thiên Nhạn, cũng không kéo áo nàng nữa, tự mình nói tiếp: "Từ hôm nay trở đi, ta là người của tỷ, ân cứu mạng không có gì báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Thiên Nhạn liếc hắn một cái: “Được, nhớ kỹ lời của ngươi, sau này phải sẵn sàng đỡ đao cho ta bất cứ lúc nào.”
Nụ cười của Tuân Tử Hoài cứng đờ, hắn cười như không cười nói: “Chỉ cần tỷ nỡ lòng.”
“Ta có đau đâu mà không nỡ? Không phải ngươi nói muốn báo đáp ta sao?”
Tuân Tử Hoài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4797977/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.