*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Tê Kình bị người áp lên tường môi lưỡi giao nhau, không có bữa tối lãng mạn dưới ánh nến cũng chẳng có cánh hoa hồng rải xuống từ trời cao, càng không có sự chứng kiến của nghệ nhân kéo đàn cello. Sau lưng bọn họ chỉ là những tờ quảng cáo trắng đen in địa chỉ của các cửa tiệm bẻ khóa điện thoại cùng với bức tường trắng vừa được sơn lại nhằm che đi dấu vết loang lổ bong tróc, lộ ra từng mảng bê tông xám xịt trước đây, quả thực không phù hợp cho những màn ái ân bịn rịn của đôi lứa. Nơi này là nhà của cậu, là tuổi thơ, là quá khứ, là tương lai và là cả quãng đời còn lại thế nhưng dù cho có là như thế, nó vẫn khiến cậu ham muốn đến tận cùng.
EDITOR:
Hạ Tê Kình kiễng mũi chân chạm vào bờ môi hắn, lành lạnh, mang theo chút ẩm ướt chớm thu, tựa như một cơn gió.
Rầm một tiếng, cánh cửa chống trộm bị chính tay Hạ Tê Kình đóng sầm nhằm ngăn cách bọn họ với ngọn đèn ấm áp ở bên trong ngôi nhà. Giờ phút này đây, ngay tại dãy hành lang tối đen vắng vẻ, chỉ còn sót lại hơi thở dồn dập của hai con người.
Chẳng kịp đợi xuống được dưới lầu, Thời Tự đã vội ấn Hạ Tê Kình lên tường, thô lỗ hôn môi. Tư thế quấn quýt, người thì muốn lên xe, kẻ lại không thể chờ thêm giây nào nữa, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-trang-va-hon-dao-nho/2347761/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.