*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng không vọng lại âm thanh nào khác nữa.
Thời Tự chần chừ một lúc, “… Cậu còn nghe không đấy?”
Vẫn như cũ, không có tiếng phản hồi.
Bàn tay của Thời Tự lơ lửng giữa không trung trong phút chốc rồi mới lặng lẽ rũ xuống, xoay người rời đi.
Giây tiếp theo, cánh cửa bị người mở tung.
Hạ Tê Kình từ bên trong xông ra, ôm chầm lấy eo hắn, “Cậu tính đi đâu?”
Giọng nói khàn khàn mang theo chút nức nở.
Đến khi ngửi được hương muối biển vị vải thiều ngạt ngào, Thời Tự thoáng giật mình.
Hắn nhanh chóng xoay người đẩy mặt của Hạ Tê Kình ra rồi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ hoe của cậu, “… Sao cậu lại khóc?”
Nước mắt của Hạ Tê Kình lã chã rơi xuống, “Cậu biết rõ còn cố ý hỏi.”
“… Tớ không có.”
“Cậu có.” Hạ Tê Kình ôm một bụng tủi thân vào người, cõi lòng chua xót nhức nhối, suýt chút nữa đã biến thành chú cá voi ngâm giấm, “Cậu cố ý dẫn người khác về nhà có đúng không?”
Tâm trí cậu bây giờ toàn là hình ảnh Mễ Yên đứng ở lối ra vào, cười cười nói nói tại tiền sảnh, cứ như thể giây tiếp theo Mễ Yên sẽ chiếm mất lãnh thổ của cậu, trở thành nữ chủ nhân của căn biệt thự này.
“Rõ ràng cậu biết mình sẽ khó chịu, sẽ bị khiêu khích, biết rõ tin tức tố của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-trang-va-hon-dao-nho/2347751/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.