*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(*) Nguyên văn 修罗场 – Tu La Tràng là một ngôn ngữ Phật giáo, người ta thường dùng “Tu La Tràng” để mô tả những trận chiến trường thảm khốc, sau này nó được mở rộng ra với nghĩa là “Một người rơi vào tình cảnh khốn cùng phải đấu tranh cho đến chết”. Trong Phật giáo, mỗi khi nhắc đến Tu La người ta sẽ nghĩ ngay tới cõi Tu La trong sáu cõi luân hồi. Cõi Tu La là cõi những chúng sinh có tuổi thọ và hạnh phúc nhiều hơn cõi người nhưng không bằng cõi trời. Họ là những con người có khá nhiều phước lành vì đã từng làm nhiều việc thiện nhưng bản tính còn rất nóng nảy, thích hơn thua với người khác, muốn mọi người phải ca tụng và nhớ ơn công lao của họ. Những người trong cõi Tu La vẫn còn sự thù hận và khó tha thứ cho những kẻ từng phạm lỗi với mình. (Theo baidu+wiki)
Chu Dục Linh nói xong mới phát hiện ra chiếc bánh kem nát bét nằm trên mặt đất, bà đau lòng thở than một tiếng, “Sao lại thế này…”
Hạ Tê Kình nói với vẻ mặt tái nhợt, “Lỗi của con, con trượt tay.”
Cậu ngồi xổm xuống cố gắng nhặt hộp bánh lên, mặc dù chiếc bánh đã tan tành nhưng cái hộp thì hãy còn y nguyên, vẫn cứ vẫn vuông vức với lớp ren bằng đồng không hề bị nhàu nát. Không hổ là chiếc bánh sinh nhật trị giá 2000 tệ (1).
Diệp Vọng giúp Hạ Tê Kình xách hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-trang-va-hon-dao-nho/2347733/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.