Lạc Tĩnh Ngữ nhận được tin nhắn từ Chiêm Hỉ, chợt hoảng sợ, cho rằng cô xảy ra chuyện.
Chờ anh nhìn kỹ lại, cuối cùng hiểu được chuyện đầu đuôi ngọn ngành.
[Bánh Pudding Trứng Gà]: Tiểu Ngư, thật xin lỗi, chưa thông qua sự cho phép của anh mà tôi đã nói tình cảnh của anh cho trợ lý Đổng. Tôi đã suy xét kỹ, nếu không nói, có thể cuộc làm ăn này sẽ không thành, nhưng tôi chưa nói tên của anh đâu. Anh có giận tôi không?
Lạc Tĩnh Ngữ được nhiên không giận Chiêm Hỉ, thật ra là Phương Húc chưa từng nói vấn đề này với anh, sợ anh để tâm. Đúng là anh không thể nghe điện thoại với đối phương, Phương Húc từ chối họ vốn cũng không nên chỉ trích, nhưng ít ra cũng phải nói với anh một tiếng chứ! Nếu không phải đối phương liên hệ Chiêm Hỉ, chẳng phải anh vẫn không biết gì sao?
Lạc Tĩnh Ngữ trả lời Chiêm Hỉ.
[Cá Cực Lớn]: Sẽ không đâu, không liên quan, tôi hiểu mà.
[Bánh Pudding Trứng Gà]: Vậy anh có dự định gặp mặt bọn họ không?
Lạc Tĩnh Ngữ nghiêm túc tự hỏi một lúc.
[Cá Cực Lớn]: Hoan Hoan, cô cảm thấy, tôi nên đi không?
[Bánh Pudding Trứng Gà]: Nếu muốn nghe ý kiến của tôi, thì đương nhiên là muốn rồi! Tôi cảm thấy bọn họ rất có thành ý, Boss của anh có nói với anh không nhỉ? Trì Giang tiên sinh muốn anh làm tác phẩm gì, anh biết không?
[Cá Cực Lớn]: Phương Húc nói tôi biết có một khách hàng, tôi không biết phải hay không, cuộc làm ăn này rất lớn.
[Bánh Pudding Trứng Gà]: Anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-co-don/213633/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.