—— "Ấn tượng đầu tiên của ngài về anh Lạc Tĩnh Ngữ là gì?"
Từ Khanh Ngôn hiền hòa đứng trước ống kính, thong thả nói: "Lần đầu tiên gặp Tiểu Ngư à, hẳn là vào kỳ nghỉ hè cậu ấy tốt nghiệp cao trung, mới vừa thành niên, chạy tới chỗ tôi đi học. Một lớp toàn là nữ, chỉ có cậu ấy là nam, nên đỏ mặt, lại ngoan hiền, ấn tượng rất sâu sắc. Ừm, lúc ấy Tiểu Ngư viết một bài văn giới thiệu bản thân, nội dung là mười lăm tuổi cậu ấy đã biết đến hoa vải, biết làm một vài loại hoa đơn giản, cực kỳ thích loại hình nghệ thuật này, muốn học tập có hệ thống, nhưng tai bị điếc, hy vọng tôi đừng để ý. Tờ giấy đó tôi còn giữ đấy, Tiểu Ngư rất chững chạc nhưng nội dung viết đến lời mở đầu không biết nối câu chữ với nhau, nhìn vừa quái vừa thú vị."
Lạc Duyệt Nhĩ nhìn màn hình cười "Ha ha ha", không biết đang cười gì, Lạc Tĩnh Ngữ xoa đầu cô bé, khẽ thở dài.
Màn hình đã chuyển sang Chiêm Kiệt, anh mặc một bộ vest đen, suy nghĩ nửa ngày mới nói: "Lần đầu tiên gặp em rể sao? Hẳn là ở...... Trung tâm triển lãm nhỉ? Nhưng lần đó tôi không nói một lời với cậu ta, chỉ liếc mắt một cái, tên nhóc cũng khá đẹp trai. Ngày hôm sau tôi đến nhà cậu ta ăn cơm, tay nghề bếp núc thật sự rất tốt, tính tình cũng khá tốt, rất thành thật. Mà này! Hai người đó đã kết hôn, mấy người hỏi cái này để làm gì nữa?"
Chiêm Khải Uy chưa tròn mười tuổi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-co-don/1184007/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.