Tắt vòi hoa sen, Lạc Tĩnh Ngữ lau khô người và tóc, bước ra khỏi phòng tắm.
Anh mặc quần áo, đánh giá gương mặt bản thân trước gương, nghĩ đến lời đạo diễn Nhậm nói —— gương mặt này có thể xuất hiện trên màn hình TV, còn có Hoan Hoan, một tập phim hoàn chỉnh! Đó là điều mà anh chưa bao giờ nghĩ đến trước đây.
Anh vẫn rất băn khoăn, trở về phòng ngủ, nhìn Chiêm Hỉ lười biếng dựa vào đầu giường chơi điện thoại, Quà Tặng nằm bên người cô, chiếm lấy vị trí của anh.
Lạc Tĩnh Ngữ bước tới trèo lên giường, con mèo con chạy thoát nhưng không xuống giường, vẫn dính bên cạnh anh.
Từ khi hai người mở cửa hàng, ban ngày Quà Tặng phải ở nhà một mình, sau khi về đến nhà thì rất đeo bám, không thèm kén cả chọn canh nữa, ngay cả Chiêm Hỉ cũng đeo bám. Hai người cũng quen ngủ cùng Quà Tặng ở trên giường, trừ khi làm trò gây âm thanh quá lớn, Quà Tặng không thể không đi, mèo nhỏ cũng không thù dai, chờ bọn họ làm xong sẽ nhảy phốc lên giường, nằm vào một bên của Lạc Tĩnh Ngữ.
Chiêm Hỉ đặt điện thoại nói với Lạc Tĩnh Ngữ: 【 Nằm sấp xuống, em sẽ massage cho anh một chút. 】
Mấy ngày nay Lễ hội sáng tạo rất vất vả, hằng ngày anh phải làm việc từ sớm đến tối, vai và cổ đúng thật rất mỏi mệt. Lạc Tĩnh Ngữ ngoan ngoãn nằm sấp xuống, Chiêm Hỉ giúp anh massage vai và cơ lưng căng cứng.
Anh đưa lưng về phía cô, Chiêm Hỉ không nói được. Lạc Tĩnh Ngữ áp má vào gối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-co-don/1184000/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.