Chiêm Hỉ nói: "Anh đã đồng ý phải dẫn em đi du lịch, leo núi, đồng ý tặng bộ trang sức chỉ thuộc về một mình em, đồng ý với em phải học được cách gọi tên của em, đến bây giờ anh vẫn chưa học được gọi tên em là 'Hoan Hoan', sao ngốc như vậy chứ?"
Đúng vậy, anh thật ngốc, ngay cả từ "Hoan hoan" cũng không học được cách nói thế nào. Lạc Tĩnh Ngữ nức nở, nếu anh đủ thông minh, sao đến nỗi để Phương Húc hãm hại thành như vậy?
Chiêm Hỉ buông lỏng tay: "Em biết hôm nay anh về nhà gặp phải chuyện không tốt, có lẽ là chuyện chị gái của anh mang thai, điều này sau này chúng ta hẵng nói. Kết hôn, không nhất định phải sinh con cái. Tiểu Ngư, trước mắt phải giải quyết chuyện của đã, Hân Nhiên đã giúp em hẹn một luật sư, ngày mai em sẽ đi gặp anh ta và thảo luận nếu thưa kiện chúng ta phải giải quyết thế nào. Vốn dĩ hôm nay em muốn thống kê mọi chuyện từ đầu tới đuôi cùng anh, em cảm thấy anh vẽ phác thảo, không thể không có một chút chứng cứ nào. Chúng ta có chụp bằng điện thoại, nhìn thử mấy tấm hình tháng 7 trước, cuối tháng 7 trước khi em về nhà đã tải hình lên máy tính, mấy ngày nay vẫn không có cơ hội xem, nói không chừng chúng ta có chụp được thứ gì đó."
Cô dừng lại một chút, nhìn khuôn mặt tràn đầy nước mắt của Lạc Tĩnh Ngữ, cô vươn tay xoa nhẹ mắt anh: "Đừng bỏ cuộc sớm như vậy, còn chưa tới lúc tuyệt vọng đâu! Thân chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-co-don/1183983/chuong-70-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.