1.
"Sao đấy? Muốn hôn à?"
"..."
"Thế hôn nhé..."
"... Không có đạo đức!"
"Được rồi, tôi là kẻ không ra gì. Tôi mua kem cho nàng nhé!"
Gò má phúng phính của An phồng nhẹ lên, đôi mắt khi nãy mới nhắm tịt giờ hé hé mở ra làm lộ ra dáng vẻ nũng nịu. Rất đáng yêu, không hôn hơi phí.
"Nhé...? An ơi nghe tớ nói không?
"Ờm... nghe chứ, mà nay sinh nhật của Minh mà. Để tao đi mua cho!" Hạ An quay mặt đi chỗ khác, tay đưa lên che đôi má đang ửng hồng.
Cảm giác trong tôi bây giờ còn rộn ràng hơn cả pháo bông bắn tít trên trời đen, cả người như lơ lửng trên không trung khó kéo xuống được, cảm tưởng rằng tất cả mọi nơi trong cơ thể bị xáo trộn đến đè lép, chỉ để mỗi trái tim đang đập mạnh chiếm hết chỗ.
Tôi từng thề rằng mình sẽ không đỏ mặt vì một ai cả, như thế thật mất mặt. Nhưng giờ tôi cũng không chắc lắm, bàn tay tự động đưa lên tai đang nóng dần.
Có lẽ tôi điên thật rồi, nhìn về phía An đang vào cửa hàng gần đó mua kem Merino, tôi tự hỏi khi nhỏ biết đầu óc tôi không bình thường thế này, không biết nhỏ còn thích không?
Bỗng, tôi lại vô tình nhớ những ngày...
Có những ngày, mắt tôi chỉ muốn nhắm lại, đầu cứ mặc kệ mưa tầm tã để kéo nỗi buồn đi. Cố tìm cho mình một góc nhỏ trốn lủi vào, để không một ai quan tâm hay ngó ngàng tới. Người qua người, chắc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-boi-giua-bien-ha/3572876/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.