🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi tự cảm thấy mình đúng thật là một con bé ngốc.



Tôi chẳng tài nào hiểu được những lời mẹ nói, không hiểu được sao mẹ khóc nhiều vậy, chẳng hiểu vì sao mẹ ghét tôi đến thế, sao không một lần nào cho tôi biết được cái ôm thơm nồng tình yêu như thế nào, không cho tôi lần nào được hiểu mẹ?



Cuộc gọi kể từ tháng thứ năm bố mẹ ly hôn, tôi vẫn còn như như in.



"Alo! Con còn sống tốt không?"



"Con chào mẹ, chắc chắn con còn sống tốt rồi,. Dù có thế nào, con mãi mãi vẫn sống mà."



"Ừ, tháng hai năm sau mẹ và chú sẽ kết hôn với nhau. Con muốn đến hay không là tùy."



"Con biết rồi, con sẽ đến mà, ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời người phụ nữ, hôm ấy mẹ phải thật xinh đẹp nhé!"



Sài Gòn tháng tám, trời ẩm ướt, đất thơm phảng lên mùi cỏ dại, mưa tí tách theo từng hạt cứ lăn dài lên ô cửa sổ đã mục gỗ. 



Đám cưới hôm 03/02 nhiều năm về trước, có một ghế trống ở bên nhà gái, mãi mãi cũng sẽ chẳng được lấp đầy.



Tôi bây giờ không biết mình còn là cô bé ngốc không nữa?



Tôi cũng chẳng có tài cán gì nổi bật, không phải bác sĩ điều trị tâm lý hay nhà ngoại cảm, càng không phải vị bác sĩ tài ba có thể dò được tần sóng trái tim của cậu mà đọc lên chỉ số bất thường.



Cậu là một người nổi bật, dù bị ẩn giấu sau bao nhiêu lớp lá xanh ngọc bích vẫn có thể trở thành

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-boi-giua-bien-ha/3572869/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cá Voi Bơi Giữa Biển Hạ
Chương 36: Pheromone
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.