Thuở mới lớn, bồng bột và ngông cuồng tận hưởng thanh xuân và đeo đuổi những hạnh phúc mơ ước lớn lao. Một hành trình sang bước đệm của tuổi trưởng thành quả thật rất khó, chứng tỏ được bản thân và mạo hiểm tìm chỗ đứng trong xã hội khó sống này có lẽ còn khó hơn.
Nhưng dù có thế nào, "Làm sao sống được mà không yêu,/Không nhớ, không thương một kẻ nào."*
Tình yêu mối tình đầu chớp mở ấy luôn canh cánh trong tôi một niềm mong mỏi về câu hỏi đi tìm hạnh phúc, nhận được tình yêu từ người mình thương.
Tôi từng thích Mai Hồ Tây Ngọc, cũng đã được gần hay hơn 3 năm gì đó. Từ lúc đầu lớp 8 đến cuối lớp 10, từ lúc đầu xoăn sang side part, từ lúc lớp thường sang toán titan, từ thuốc lá điện tử sang thuốc lá truyền thống, từ ngỗ nghịch sang ngông cuồng.
Chớm nở vô tình lướt mắt qua sân khấu trường hôm buổi lễ. Cậu ấy rất xinh, người nhỏ nhắn, tóc búi cao và da trắng hồng, tự tin trước bao người để có thể buổi diễn, thật sự rất tỏa sáng.
Cậu ấy đứng giữa, đèn chiếu vào làm chói mắt, có thể thuần thục và tự tin ca hát và nhảy múa. Không phủ nhận rằng tôi bị sự thu hút này lôi kéo.
"Minh, giờ con qua bên Ngọc ngồi đi. Con bé này hơi yếu toán, con kèm Ngọc nhé."
"Dạ, thôi mà cô."
Mặc dù nói là thế, lòng tôi vẫn mong mỏi và hạnh phúc không nguôi. Chẳng khác nào cảm xúc khi ngồi cạnh crush cả.
Ngọc hay đeo khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-boi-giua-bien-ha/3572858/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.