Tôi đã quen biết Tây Ngọc từ lúc học cấp 1, nhưng đến cấp 2 lại khác trường, tôi lại theo tuyến trường khác để học. Để mà nói, Tây Ngọc cũng không khác nhiều so với hồi nhỏ, da trắng hồng, chiều cao nhỏ nhắn, người gầy, tóc dài đẹp, kính đen làm nổi bật đôi mắt to tròn. Sau khi nhớ lại, hình như chỉ khác má bánh bao giờ đã thành gò má nhỏ tạo khuôn mặt nhỏ, thanh thoát.
Tôi thực sự không có nhiều kỉ niệm tốt với Ngọc, nhưng chắc khi ấy chúng tôi chỉ như sợi dây mỏng manh của tình bạn trong hình hài trẻ con, dù ai nói như nào, nhưng nhìn chung, khi ấy còn chúng tôi còn quá nhỏ để giữa Ngọc và tôi để lại những sâu sắc cho nhau.
Có tình cảm với nhau trong thời thiếu niên thật sự rất đẹp. Nó đôi lúc đơn giản chỉ là lướt qua nhau bên hành lang lớp, là vô tình chạm mắt trong bao trang vở thơm ngần, hay đôi khi chỉ là tiếp xúc gần gũi lâu ngày, rồi sinh ra xúc cảm rung động.
Dù không biết những lời Khôi nói có đúng như sự thật, tôi vẫn mong có thể nhìn được Hải Minh giỏi giang đẹp đôi cùng với Tây Ngọc xinh xắn. Cả hoàn cảnh tới chênh lệch chiều cao đều phù hợp cho một bộ thanh xuân vườn trường ngọt ngào. Có lẽ thế.
---------
Kể từ khi cô Túc ra lệnh sẽ chuyển dãy thường xuyên sau ba tuần, cả đám chúng tôi vẫn may mắn ngồi chung với nhau. Chỗ của tôi ngồi kế bên ô cửa sổ, nơi lí tưởng để ngủ trong giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-boi-giua-bien-ha/3572836/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.