Đêm đó, Trần Tử Dạ bị đánh thức, vì để chuẩn bị tốt cho thi vòng hai ngày mai, cô cố ý ngủ sớm một chút.
Chạm vào điện thoại di động đầu giường, mở lên, phát hiện mình ngủ một giấc dài mà mới mười một giờ rưỡi.
"Quá xui xẻo rồi, hất nước có mùi lên hết bộ quần áo của tớ rồi, đây là bộ quần áo mới đấy! Tớ cố ý chọn mặc cho thi vòng hai ngày mai đấy..."
Hành lang có âm thanh huyên náo, rèm cửa sổ bằng vải bố hoàn toàn che đi ánh đèn sáng chói, Trần Tử Dạ có thể phân biệt đây là giọng nói của Thẩm Thời Diệc, cô đang an ủi người khác, "Bớt nói vài câu đi, Quan Diệu cũng không phải cố ý, còn không phải là cậu động vào ấm nước người ta nấu trước sao."
"Gì thế! Là mùi vị ấm nước của chị ta cũng quá nồng nặc rồi, tớ cho rằng là đồ vật xấu gì đó, muốn hỏi chị ta có cần đổ đi không thôi."
Thẩm Thời Diệc đưa mắt ra hiệu cho cô ta nhỏ tiếng một chút, "Có lẽ là trà thảo dược gì đó, cậu cũng đừng để tâm."
"Ai! Phiền chết mất, ngày mai thi vòng hai rồi, thế nào cũng phải là tớ gặp xui xẻo vào lúc này chứ!"
"Nhân vật có thành công hay không thì đó là phải xem bản lĩnh, hơn nửa đêm rồi đừng lải nhải nữa, nhanh đi vào thay quần áo đi."
...
Không yên tĩnh được mấy giây, Thẩm Thời Diệc đến phòng ký túc xá bọn họ gõ cửa, hỏi thức dậy chưa, có thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vang-ao-phan/2853589/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.