Đồng hồ báo thức kêu ba lần mới bị người ta mò mẫm tắt đi, bạn cùng phòng giường kế bên trở mình, tiếp tục ngáy. 
Lâm Mộc Nhuận mở mắt, cặp lông mi dài rũ xuống, đôi mắt màu trà đọng đầy nước mắt sinh lý. Hôm qua dính mưa, còn thêm việc chưa quen với khí hậu nơi đây nên sau khi mơ màng tỉnh dậy, cậu cảm thấy cả người đều đau nhức. 
Tiếng điều hòa cũng trở nên to hơn trong căn phòng yên tĩnh, Lâm Mộc Nhuận vươn tay kiểm tra độ ấm trên trán nhưng vẫn không biết được rốt cuộc là nóng hay không. 
Trời đã sáng hẳn, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào, Lâm Mộc Nhuận nheo mắt nhìn chằm chằm tia sáng kia một lúc rồi đứng dậy thay quần áo. 
Mới vừa rửa mặt xong đã nghe thấy một trận "binh binh bang bang", bạn cùng phòng Trình Tùng nhảy khỏi giường với cái đầu như tổ quạ. 
"Chết rồi chết rồi! Hôm nay đến phiên mình trực nhật!" 
Nói xong cậu ta hai ba bước đã thay xong quần áo, vội vàng cài khuy rồi phóng vào nhà vệ sinh. 
Lâm Mộc Nhuận lấy một gói kẹo ngậm họng ra từ đống hành lý của mình, uống một ngụm nước ấm rồi nhét gói kẹo vào cặp sách. 
"Lâm Mộc Nhuận, cậu bị sốt hả?" Trình Tùng vừa đánh răng rửa mặt trong ba phút bước ra từ nhà vệ sinh, trên mặt vẫn còn chút bọt nước: "Mặt đỏ hết rồi kìa, đến phòng y tế nhé?" 
Cổ họng của Lâm Mộc Nhuận rất khó chịu, cậu đeo kính lên, khàn khàn nói: "Không cần đâu." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-truong-trung-hoc-deu-biet-ban-trai-toi/2435064/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.