Hai người vào nhà bật đèn, thay đôi giày bị ướt ra.
"Đi tắm trước đi." Tư Bân chỉ vào nhà vệ sinh ở tầng một: "Trong ngăn kéo thứ nhất dưới bồn rửa mặt có bàn chải đánh răng và khăn tắm mới, vòi nước trong phòng tắm xoay bên trái là nước ấm, bên phải là nước lạnh."
"Còn cậu thì sao?" Lâm Mộc Nhuận buông cặp sách hỏi.
"Tôi tắm trên tầng." Tư Bân trả lời: "Nhanh đi, đừng để bị cảm.
"A......" Lâm Mộc Nhuận bước vào phòng tắm, thẳng đến khi nước ấm chảy trên người mới nhớ ra hình như mình không có quần áo để thay.
Có tiếng gõ cửa truyền tới, Tư Bân đứng ngoài nói vọng vào.
"Quần áo để thay tôi đặt ngoài cửa nhé, đều là đồ mới hết."
Phòng tắm bốc đầy hơi nóng, Lâm Mộc Nhuận híp mắt nói: "Cảm ơn."
Vì trong nhà có người lạ nên Đại Bạch thấy rất khó chịu, nó không leo trèo nhảy nhót nữa, rón rén bám theo Tư Bân lên tầng hai.
Dì giúp việc đã thay chăn ga gối đệm trên phòng, khắp nơi đều có mùi nước giặt thoang thoảng.
Tư Bân đứng bên ban công mở cửa sổ cho phòng thoáng gió, không để ý đằng sau nên suýt nữa thì giẫm vào chân Đại Bạch. Nó liền kêu mấy tiếng "meo meo" bất mãn.
Tư Bân cúi đầu nhìn vẻ mặt vô tội của nó, thở dài rồi bế nó ra phòng khách.
Khi hắn xuống tầng một để lấy cặp thì thấy Tiểu Bạch vẫn đang nằm trên ổ ngủ ngon lành, hắn gãi gãi lưng nó rồi ôm theo Đại Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-truong-trung-hoc-deu-biet-ban-trai-toi/2435049/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.