Sau giờ tự học, Lâm Mộc Nhuận thu dọn đồ đạc rồi như mọi khi đi đến tiệm Tinh Nguyệt luyện đàn.
Lớp 11 khai giảng sớm nhưng kỳ nghỉ Quốc Khánh vẫn chưa kết thúc, H thị là một thành phố du lịch, ngõ lớn ngõ nhỏ đều chật kín du khách nước ngoài.
"Bạn học sinh ơi, cho hỏi muốn đến trường trung học số 1 thì đi đường nào nhỉ?" Có người ới Lâm Mộc Nhuận một cái.
Người kia da rất trắng, mặc áo sơ mi chữ T in hình rộng thùng tình, mắt hơi rũ xuống, thêm cả mái tóc dài hơi quăn, trông như còn ngái ngủ.
"Đi hết con phố này rồi rẽ trái vào đường Văn Uyên, qua trường nghề một chút là thấy." Lâm Mộc Nhuận nói.
"Cảm ơn nhé." Giọng anh hơi dài ra: "Ăn kẹo không?" Nói xong thì lấy ra mấy viên kẹo trong ba lô đưa cho Lâm Mộc Nhuận.
"Không ăn được." Lâm Mộc Nhuận khoát tay: "Tôi đi đây."
"Ừm." Hình như thanh niên phản ứng hơi chậm, đến khi thấy người đi xa mới chậm rãi bóc vỏ kẹo, nhét kẹo vào mồm.
Trong phòng học lớp 11-1 có tiếng chuông điện thoại vang lên.
Tư Bân lấy điện thoại trong ngăn bàn ra, phát hiện người anh họ ở xa tít cách một đại dương gọi cho hắn.
Tuy đã hết giờ nhưng hơn nửa lớp vẫn đang nán lại tự học, Tư Bân nhìn trái nhìn phải, mở điện thoại ra khỏi phòng.
"Ê, anh đứng ngoài cổng trường mày này." Không chờ Tư Bân mở miệng, đầu dây bên kia đã truyền đến một giọng biếng nhác: "Bảo vệ ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-truong-trung-hoc-deu-biet-ban-trai-toi/2435028/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.