Đông.
Mười sáu viên đậu phộng bị ném lên bàn, sự kiên nhẫn của Du Thiên Linh đi tới cực điểm, ngay lập tức nàng vỗ bàn đứng dựng dậy, mắng người khởi xướng kia: “Bạch Dung! Ngươi đã đủ chưa? Ngươi còn như vậy ta sẽ gọi người trói ngươi lại ném ra ngoài!”
Dung Tranh ngồi xổm trên ghế, trong tay ôm một đĩa đậu phộng lớn, bị nàng mắng thì ủy khuất : “Tiểu thất, trước kia nàng không đối xử với ta như vậy……”
Du Thiên Linh vòng qua cái bàn, dí ngón tay vào trán hắn nói: “Trước kia ngươi cũng không phiền phức như vậy! Ta thật sự hoài nghi ngươi đang giả bệnh, ta thấy tinh thần của ngươi không tồi, dứt khoát cút đi, còn trị bệnh cái gì ?”
Du Thiên Linh vừa tới gần, Dung Tranh liền ôm lấy cánh tay nàng, giống hệt một con chó lớn đang vẫy đuôi.
Du Thiên Linh nhăn mày, không chút khách khí đẩy tay hắn ra, Dung Tranh chuẩn bị ngã về phía sau, thì hai vị quân y bên người vội đỡ lấy hắn, đồng thời nói với Du Thiên Linh : “Đại tướng quân , không được ! Lúc này Dung đại nhân mới vừa chuyển biến tốt đẹp một chút, ngã xuống hậu quả sẽ khó lường!”
Lại nhìn Dung Tranh, tay ôm đĩa nhìn nàng với ánh mắt kinh sợ, ánh mắt kia ủy khuất biết bao nhiêu.
Du Thiên Linh cũng không hiểu được, tại sao người khác nhiễm bệnh đều nằm ở trên giường nửa chết nửa sống, cố tình đến lượt hắn tinh lực lại dư thừa như thế, từ sáng đến tối luôn dính bên người nàng, đuổi cũng không đuổi được!
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-trieu-van-vo-toan-uu-phien/649939/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.