Hướng Trạch thấy nàng thật sự tức giận, liền ngồi thẳng thân mình không tiếp tục nói giỡn : “Dạo gần đây tính tình điện hạ đúng là càng ngày càng không tốt, ngay cả vui đùa cũng không thích.”
Du Thiên Linh cho hắn một ánh mắt xem thường: “Vui đùa? Theo như lời ngươi nói, thì ngươi phải là người đầu tiên ta nên phớt lờ, không phải ngươi cũng được xem là người yêu cũ của ta hay sao?” Tuy rằng trong lòng nàng không thừa nhận hắn là người yêu cũ của nàng.
Hướng Trạch lắc đầu: “Ta không phải, lúc ấy ngài còn nhỏ tuổi, đối với ta chỉ là nhất thời hứng thú, nếu không sao ngài có thể rời đi một cách quyết đoán như vậy? Chính bởi vì như thế nên lúc ấy ta mới không đi theo ngài, không phải ta coi thường ngài, mà ta sợ ngài vừa mang ta về liền vứt ra sau đầu, còn không bằng ta tiếp tục tự tại ở trong lâu đâu. Ngài cũng không thể mãi mang thù như vậy, vừa thấy ta liền không cho sắc mặt tốt đi?” khi hắn nói lời này còn mang theo chút bất đắc dĩ.
Hướng Trạch cũng là người thành danh từ thời niên thiếu, nhưng lại ngã vào vực sâu chỉ sau một đêm, nhận hết mọi cực khổ, sau này mới dục hỏa trùng sinh, có thể nói là đã nhìn thấu hết mọi sắc thái của thế gian, gặp qua những người muôn hình muôn vẻ. Du Thiên Linh là nữ tử độc đáo nhất mà hắn từng gặp, nàng tùy ý làm bậy, to gan lớn mật, lại không phụ thuộc vào bất cứ kẻ nào. Nàng luôn cao cao tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-trieu-van-vo-toan-uu-phien/649928/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.