Sau khi ăn tối xong, theo lời đề nghị của Diệu Ân, chúng tôi cùng nhau bắt xe đến quán Karaoke cách nhà Tấn Tài không xa.
Tôi ngồi ở vị trí gần cửa sổ, ngắm nhìn thủ đô vào đêm Noel dưới ánh đèn vàng rực rỡ. Đêm nay, thành phố rất đẹp, đẹp đến mức khiến tôi ngỡ rằng bản thân đang lạc vào trong thế giới cổ tích, bỗng nhiên lại chẳng muốn trở về hiện thực tàn khốc nữa.
Vốn là người có cuộc sống tẻ nhạt, tôi luôn bận bịu từ sáng đến tối với công việc của mình, đừng nói là nghe nhạc, đến cả thời gian ngủ, tôi còn chẳng có. Vậy nên khi đến những nơi hát hò náo nhiệt như quán Karaoke, vì chẳng biết ca khúc nào để trổ tài ca hát, tôi thường ngồi yên một chỗ quan sát mọi người.
Thấy tôi yên lặng chẳng nói năng gì mấy, Diệu Ân chạy đến nắm lấy tay tôi, kéo tôi lên phía trước song ca cùng con bé.
"Cậu hát cùng tớ đi!"
"Nhưng tớ không biết bài nào hết."
"Cậu có phải fan của ca sĩ nào không?"
"Không, tớ không hâm mộ ai."
Ân chống tay lên cằmsuy nghĩ vài giây. Lát sau, con bé gợi ý:
"Hôm nay là Noel, chúng ta hát bài Last Christmas nhé!"
Không đợi tôi trả lời, Diệu Ân đã nhanh tay bật bài hát lên, sau đó nắm lấy tay tôi cùng nhún nhảy theo giai điệu.
Diệu Ân hát không quá hay, nhưng chất giọng trời ban rất ngọt ngào, dáng người nhỏ bé lại biết nhảy nhót phụ hoa, khiến người bên cạnh không thể không cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tren-troi/3601384/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.