Ngồi trong lớp, tôi đưa mắt ngắm bầu trời ngoài cửa sổ, buồn bã nhớ về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, những kí ức đó khiến tôi chẳng còn để ý đến những gì xảy ra xung quanh.
"Láo xinh!"
Nghe thấy tiếng gọi của Đình Phong ở bên tai, tôi hơi giật mình, khe khẽ lên tiếng:
"Gì thế?"
"Gọi hồn cậu về."
Tôi nháy mắt, sau đó đưa tay nhéo má Đình Phong, không thành thật lắm đáp lại:
"Hồn tớ đặt ở nơi cậu hết rồi, không cần gọi đâu."
"Thế à?"
"Lúc nào cũng thế."
Vừa dứt lời, ánh mắt tôi bỗng rơi vào tờ giấy kiểm tra mười lăm phút môn Ngữ Văn của Đình Phong. Nhìn thấy bài văn nghị luận của nó chẳng khác gì bài kiểm tra toán, không ngờ còn có cả dấu suy ra. Tôi chớp chớp mắt vài lần, chắc chắn rằng bản thân không nhìn nhầm mới đưa tay lên che miệng cười:
"Cậu học toán nhiều quá nên đầu óc không được bình thường đúng không?"
"Cái gì?"
"Đây này." Tôi vừa nói vừa chỉ tay vào bài kiểm tra.
"Ừ nhỉ."
Qua lời kể của mấy đứa trong lớp lúc mới chuyển đến, tôi từng nghĩ Đình Phong là người hoản hảo không có điểm yếu, cho đến khi thấy bộ dạng ngơ ngơ ngác ngác của nó mỗi khi học môn Ngữ Văn. Ép Đình Phong học môn xã hội này, chẳng khác gì vứt một con cá lên cây cả, thật sự chẳng có chỗ nào hợp lý.
"Bé ngoan, sắp thi cuối kì rồi đấy. Cậu kèm Toán, Lý cho tớ nhé." Có chuyện cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tren-troi/3601373/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.