🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phong cau mày, nghiêm giọng:



"Nước mắt nước mũi tùm lum thế này thì ăn kiểu đ*o gì?"



Có lẽ là vì khi bị bệnh, con người ta thường rất nhạy cảm. Vì vậy, tôi lại càng khóc to hơn, nước mắt lã chã rơi không có điểm dừng, giống như muốn trút bỏ hết toàn bộ điều tiêu cực bao lâu nay đã phải gồng gánh.



Công sức của Đình Phong coi như công cốc, chỉ mới ba giây mà gương mặt tôi lại lem nhem, khỏi cần nói cũng biết là trông xấu xí vô cùng. Tôi dựa đầu vào vai Đình Phong, cứ khóc mãi cho đến khi không khóc được nữa.



Đình Phong bất lực, ngồi yên để mặc cho nước mắt của tôi lăn dài trên bờ vai trần của nó.



Một lúc sau, Đình Phong đưa chiếc áo phông ban nãy cho tôi, nói:



"Hỉ mũi vào đây."



Dù rất ngại nhưng tôi vẫn nhận lấy chiếc áo, dứt khoát không màng đến hình tượng nữa, mạnh dạn hỉ mũi vào áo của nó, sau đó liền vứt sang một bên.



Đến khi tôi bình tĩnh lại thì đã là chuyện của ba mươi phút sau. Tôi mở mắt ra, trong lòng đã thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, bên cạnh tôi là Đình Phong với bờ vai ướt đẫm nước nước mắt mà chẳng than van lời nào.



Tôi gãi đầu, không dám nhìn nó: "Xin lỗi cậu..."



"Tưởng xin lỗi là xong à?" Đình Phong nâng cằm của tôi lên, vẻ mặt gợi đòn đáp lại.



Ánh mắt nó của hướng về chiếc áo phông bị vứt ở cuối giường, nói tiếp:



"Cậu làm bẩn áo của tôi rồi đấy."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tren-troi/3601371/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cá Trên Trời
Chương 12: Lạnh lẽo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.