"Ở đây không có ai ngoài ba chúng ta, cậu đừng sợ mất hình tượng, cứ chửi tớ thoải mái như mong muốn của cậu nhé!"
Không nằm ngoài dự đoán, An Nguyên và Mai Phương đều giật mình trước sự xuất hiện đột ngột của tôi. Được thưởng thức biểu cảm có một không hai này, đối với tôi mà nói chính là một loại giải trí vô cùng đặc sắc.
"Ch... Chiêu Anh?" An Nguyên gọi tên tôi.
"Sao? Cậu còn điều gì muốn nói với tớ à?"
Mai Phương trừng mắt: "Nguyên, mày đừng lo, nó là học sinh mới, chẳng làm gì được chúng ta đâu."
"Tớ cũng đâu bảo sẽ làm gì các cậu? Tớ chỉ muốn cho hai cậu cơ hội nói xấu trước mặt thôi mà? Thời buổi nào rồi còn đi nói xấu sau lưng người khác?"
"Có vẻ như cậu không phân biệt được giữa nói sự thật và nói xấu nhỉ?"
An Nguyên cười khẩy, nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh vốn có, nhẹ nhàng đáp lại.
"Khả năng nghe hiểu của cậu ta có vấn đề mà. Chân dài, mặt xinh, mà não như hạt đậu thì cũng là đồ vứt đi thôi." Mai Phương phụ hoạ thêm.
"Não to hay nhỏ cũng là não của người ta... Phương, mày tôn trọng bạn cùng lớp một chút. Cậu ta kém thông minh như thế, điều chúng ta cần làm chính là..." An Nguyên đưa tay lên che miệng cười, liếc nhìn tôi, nhấn mạnh: "Chính là thương hại đấy."
"Thôi mày ơi, thương hại gì cái loại rẻ tiền này?"
"Vì rẻ tiền, thấy trai là thích tỏ ra mềm yếu rồi bám riết lấy người ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tren-troi/3601368/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.