"Sao thế? Hôn tôi cậu còn dám làm, thế mà vẫn sợ tôi ăn thịt cậu à?"
Dù bị Đình Phong nói trúng tim đen, tôi vẫn không để lộ bất kỳ sự lúng túng và bối rối nào:
"Bé ngoan, cậu đánh giá thấp tớ quá rồi. Là do tớ sợ mình say quá, không kiểm soát được mà ăn thịt cậu mới đúng."
Đình Phong vươn tay ra ôm lấy vai tôi, cả cơ thể nhỏ bé bỗng chốc nằm trọn trong vòng tay to lớn đó khiến tôi bất ngờ đến mức tròn mắt nhìn nó. Lớp da trắng khoẻ khoắn của Phong cũng nhẹ nhàng tiếp xúc với bờ vai mảnh mai của tôi.
Phong nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên, khàn giọng:
"Vậy có muốn thử không?"
Lần này, tôi thật sự không dám cứng miệng nữa, đành cười cười cho qua chuyện: "Đương nhiên là... Không rồi."
"Không muốn à? Thế cậu bám theo tôi lên tận phòng làm gì?"
Vì qua chăm chú nói chuyện, tôi không để ý đến việc bản thân đang đi theo Đình Phong về tận phòng. Hơn nữa, đâu phải tôi cứ ở trong phòng ai là có ý đồ đen tối với người đó đâu? Tôi xua tay, phủ nhận: "Thì... thì tớ chỉ muốn hỏi cậu vài chuyện nên mới đi theo cậu thôi."
Tôi hất cánh tay của Đình Phong ra khỏi người mình, gượng gạo nói tiếp: "Chắc là cậu cần tắm rửa nhỉ? Tớ không làm phiền cậu nữa, tớ đi về đây."
"Muốn ở lại ăn trưa không?"
"Không cần đâu."
Không đợi Đình Phong trả lời, tôi dứt khoát quay đầu, bắt taxi trở về căn phòng trọ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tren-troi/3601366/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.