Chương trước
Chương sau
Edit: Nhan Tịch

Nhìn phản ứng của mẹ Tiết với ba Cố, lần đầu tiên Cố Văn Tư cảm thấy thì ra thi đấu thắng là chuyện rất tốt.

Cuộc thi đấu vòng loại trực tiếp của các đội làm bánh ngọt ở Thượng Thành, những người thua cuộc đều có cửa hàng bánh ngọt nổi tiếng hay khách sạn lớn, có trình độ chuyên môn, có thương hiệu và vị trí vững chắc hơn [Nửa món ăn cả, tấm lòng].

Hơn nữa vì để thu hút dư luận, lần này chương trình thêm cơ chế hồi sinh, chỉ cần độ hot của người thua cuộc đứng top 3 trên mạng, có thể thay thế và tiếp tục dự thi. Nhưng không ai trong số năm người bị loại có cơ hội chứ đừng nói đến thanh danh quét rác của Vương Quân, đến nỗi "Ngôi nhà bánh ngọt Dream Port*" cũng gặp chuyện.

(*) Cảng ước mơ

Bởi vì, bây giờ trên mạng Cố Văn Tư đứng top một.

Du khách A: "Đã thành fan chị gái nhỏ này."

Du khách B: "Thật ra cho dù tay nghề cao, nổi tiếng thì thế nào, không có tâm kính nghiệp, khán giả cũng không thèm mua, thái độ rất quan trọng."

Du khách C: "Cô ấy rất nghiêm túc, quan trọng nhất là xinh đẹp. Ồ! Tôi không có ý gì đâu nhé."

Cố Văn Tư xem bình luận ẩn danh của cư dân mạng, dường như trong lòng có một giọng nói đang ngo ngoe rục rịch, là một người khác đang nói: Lần này trở về, mọi thứ hình như không quá tệ.

Bởi vì năm ngoái khi tham gia thi đấu ở New York, ngay cả lúc đánh bại đối thủ ở vòng loại và được thăng hạng nhưng chỉ nhận được một câu khen ngợi của anh họ.

- -- Nước Mỹ, nhà hàng Tụ Ngọc ---

"Chúc mừng em!" Mọi người trong nhà hàng chúc mừng cô, Cố Văn Tư nói cảm ơn từng người.

"Đừng kiêu ngạo, em cần nỗ lực chăm chỉ hơn, giờ vẫn còn kém xa lắm." Bên cạnh Tiết Gia Đường sau khi nghe xong, giả vờ nhìn đơn hàng, tiện tay đổ chậu nước lạnh.

"Bếp trưởng Tiết nghiêm khắc quá rồi, Văn Tư là thí sinh trẻ tuổi nhất đấy." Có người nói đỡ thay cô.

"Ha ha, cậu quên lúc tham gia cuộc thi tôi chỉ mới 20 tuổi à?" Tiết Gia Đường phản bác ngay. Sau đó cảm thấy không ổn nên ho khan một tiếng, "Dù sao cậu cũng có không gian để tiến bộ, cố lên." Nói rồi đi vào phòng bếp cũng không hề để ý đến mọi người.

Đám phục vụ và phụ bếp nhìn nhau lúng túng không nói nên lời. Lúc này người phục vụ bước vào, "Văn Tư làm thêm hai phần chuyên môn cô hay làm."

Mọi người ồn ào, "Được, bây giờ chuyên môn của cô ấy sắp vượt qua nhà hàng Thành Tiến mất rồi."

Cố Văn Tư thuận miệng ứng phó đại hai câu rồi xoay người đến bếp, đám người rãnh hơi xì xào tám chuyện, "Mấy người nói xem bếp trưởng Tiết có phải bị chứng mất trí nhớ có chọn lọc không, chắc anh ta quên mất trước kia anh ta tham gia thi đấu chẳng bao giờ thăng hạng? Bao nhiêu năm rồi anh ta không hề có món nào được đề cử."

Bọn họ nhìn hai người trong bếp đang bận rộn, "Em họ của anh ta thì ngược lại, nổi danh sắp vượt qua anh ta, vị trí bếp trưởng sớm muộn gì cũng đổi thôi."

Tất nhiên trước khi ngày này đến, Cố Văn Tư đã trải qua cơn bão tuyết trong cuộc đời cô. Cô cứ tưởng bản thân bị chôn vùi trong tuyết, nhưng không ngờ, có người muốn cứu cô ra khỏi nơi đó.

-

Sau khi phát sóng Vua đầu bếp tranh tài, tất cả các cửa hàng tham gia đều được mọi người biết đến, ngoại trừ khách sạn cao cấp Đêm Trắng đã nổi tiếng sẵn. Có thể nói, "Nửa món ăn, cả tấm lòng" là cửa hàng bánh ngọt thu lợi nhuận cao nhất, sau hôm phát sóng, lợi nhuận thu vào gấp bốn lần trước kia.

Cả đám người xếp hàng muốn vào trong, mặc kệ là vào mua bánh hay giả vờ vào phỏng vấn, mục tiêu của bọn họ đều là Cố Văn Tư.

Trần Canh với Tần Ban chưa kịp ăn cơm đã vội tăng ca, thế là khay bánh mì mới lạ vừa mới ra lò. Ngay cả Tiểu Hồng cũng bận rộn đến nỗi không có thời gian trang điểm lại, Lý Ngọc Giang định thuê thêm vài người.

Nhưng hai đối thủ nặng kí, trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng lại đã bị đánh rớt.

[Ngạc nhiên quá! Đội hắc mã* làm bánh ngọt lại là đầu bếp trưởng bên nhà hàng ở Mỹ?]

(*) Xem lại chú thích chương 45.

[Phu nhân tổng giám đốc công ty Bách Hóa Mật Tư lộ ra ánh sáng! Thì ra đây là nguyên nhân anh ấy đi làm giám khảo...]

Mới sáng sớm, các tiêu đề trên trang nhất đều toàn là hai tin tức này. Bấy giờ dù là người trẻ tuổi không xem tin tức thời sự hay trung niên và người già, đều biết Cố Văn Tư là ai.

"Phóng viên chúng tôi vô tình phát hiện, đội hắc mã tham gia [Vua đầu bếp tranh tài] về bánh ngọt năm nay, đã đạt điểm rất cao. Đứng hạng nhì là cô Cố - Người đại diện châu Á tham gia cuộc thi đầu bếp thế giới vào năm ngoái."

Trên TV, màn ảnh lúc ẩn lúc hiện, khi "Nửa món ăn, cả tấm lòng" còn chưa mở cửa, đám phóng viên trên mạng giơ micrô "Hỏi đáp cùng quái tỷ" để trước cửa, đồng hành cùng là "Melon TV" với "Lugou News" và các loại phóng viên tuyến mười tám.

"Theo điều tra, cuộc thi đầu bếp thế giới vào năm ngoái, Cố Văn Tư là người được nhà hàng Tụ Ngọc chọn, vượt mọi chông gai trên đường tiến vào trận chung kết, đạt được thứ hạng cao, sau đó bởi vì nguyên nhân khách quan nên rút lui khỏi thi đấu, vậy nên cô ấy là người Hoa quốc tịch Mỹ?"

"Một đầu bếp không có vị giác, chúng ta hãy đợi xem biểu hiện của cô ấy ở "Vua đầu bếp tranh tài"? Cô ấy có đủ tư cách đại diện Thượng Thành tham gia thi cấp tỉnh hay không?" Phóng viên giải trí là bọn chuyên hút máu người, chủ đề về một người là toàn giá trị của người đó, hiện giờ giá trị của Cố Văn Tư đã bị phát hiện.

Du Việt nắm chặt tay ngồi trên ghế, nhìn trang web đang phát sóng trực tiếp thông tin trên máy tính. Lưu Tuấn đứng cạnh bên nơm nớp lo sợ, một tiếng cũng không dám phát ra.

Trước màn ảnh cánh cửa của "Nửa món ăn, cả tấm lòng" mở ra, Trần Canh và Tần Ban cầm cây lau nhà vọt ra đầu tiên, Lý Ngọc Giang bảo vệ Cố Văn Tư, nhưng bị cô đẩy ra.

Anh nhìn thấy cô bước tới trước ống kính, máy quay quay cận cảnh, "Tôi là người Trung Quốc." Cô ấy chỉ nói thế.

Tiếp theo Du Việt thấy một đám phóng viên ùa lên, hết người này đến người khác hỏi tùm lum không biết đang hỏi gì, anh nhìn bộ dạng gầy yếu của cô, giờ phút này trong lòng anh không có cảm giác gì.

Anh chỉ muốn đến bên cô.

Lưu Tuấn thấy tổng giám đốc đang ngơ ngác nhìn màn hình máy tính, bỗng nhiên anh đứng lên, bước nhanh ra ngoài, "Này? Du tổng, cậu muốn đi đâu? Bộ phận quan hệ xã hội đã dốc toàn lực xử lý, nhưng bây giờ tin tức của cậu vẫn ở khắp đó...!"

Chưa gì bóng dáng anh đã mất hút.

"Chứng mất vị giác của cô đã chẩn đoán chính xác, thế nên vì chuyện này cô mới bị loại khỏi cuộc thi đầu bếp cấp quốc tế.Vậy tại sao lần này cô lại tham gia cuộc thi [Vua đầu bếp tranh tài] ở trong nước, có phải vị giác của cô đã hồi phục rồi đúng không?"

Mặt Cố Văn Tư trông tái nhợt, nghe vậy lắc đầu, "Vẫn chưa..."

"Vậy cô không thể nào phân rõ mùi vị, làm thế nào cô đảm bảo được món cô làm ra có thể ăn được chứ? Chúng tôi có thể nghi ngờ cô không thể bảo đảm thực lực và phát huy hợp lý được, thế thì làm sao đại diện Thượng Thành tham gia cuộc thi toàn quốc được."

"..." Cố Văn Tư hơi choáng váng, cảm giác từng cái micro kia như cái gai, muốn đâm cô vỡ đầu chảy máu. Mặt trời cao, mùa hè lại nóng bức, sau lưng cô toàn mồ hôi lạnh.

Lúc cô cảm thấy mình sắp chịu không nổi nữa, một bóng dáng che lấp đỉnh đầu cô. Cố Văn Tư lảo đảo, eo bị ôm lấy, mặt ấn vào ngực của ai kia, sau gáy bị bàn tay to đè lại.

"Anh là Du Việt..." Đám phóng viên giải trí sửng sốt, càng khoái chí hơn, chiếu đèn flash không ngừng, dường như đang dành chụp góc độ tốt hơn so với mấy nhà khác.

"Cho hỏi anh thừa nhận anh với Cố Văn Tư có quan hệ nam nữ phải không?" Một gã phóng viên chặn họng, Du Việt nhìn bằng ánh mắt lạnh lẽo, gã phóng viên kia chợt lùi về sau nửa bước.

"Tôi cảm thấy tôi có nghĩa vụ bảo vệ vợ của tôi, mời mấy người đi cho." Anh nói như vậy

Một lát sau Cố Văn Tư không biết xảy ra chuyện gì, cô nắm vạt áo Du Việt không buông, nghe âm thanh ồn ào bên tai càng ngày càng nhỏ, có cảm giác được dựa dẫm khác với trước kia.

"Xin lỗi." Du Việt nhìn những tin tức mới nhất lan truyền trên mạng, toàn là tin về họ.

"Không, tôi nên nói cảm ơn." Cố Văn Tư lắc đầu: Nếu sau này không phải sợ nữa, kết quả này cũng không xấu, cô hy vọng như thế.

Hiển nhiên chỉ cần Du Việt ra mặt đã dời được sấm sét đang đánh trên người Cố Văn Tư, nhận được tin tức chính anh thừa nhận công khai, lần này giới bánh ngọt với giới kinh doanh đều bùng nổ.

Bạn bè đối tác kinh doanh, công ty từ cao đến thấp rồi đến đổi thủ cạnh tranh, nhân viên bên Bách hóa Thượng Nhân, bạn bè thân thích và đám họ hàng cực phẩm của Cố Văn Tư, trong lòng đám người này ai cũng có thể viết một trang văn nghị luận.

"Nghe nói chưa, chồng của người ta..." Lúc mua đồ ăn, bà cô bảy A gặp được bạn mạt chược.

"Có nghe rồi!" Bà cô tám B thuận miệng trả lời rồi vươn tay chọn một giỏ trái cây nhập khẩu.

"Hôm nay bà ăn đồ ngon vậy à?

"Có phải đâu, thì do lần trước tụi mình chọc người ta không vui, giờ đi xin lỗi chứ gì!" Bà cô bảy A ê cả mặt, những vẫn thanh toán, cẩn thận dòm ngó xung quanh, "Không tặng không được."

"Bà nói đúng lắm, chắc tôi cũng đi mua một giỏ."

Để tránh bị nghi ngờ, "Nửa món ăn, cả tấm lòng" tạm dừng kinh doanh, ngay cả tiệm cơm của mẹ Tiết với ba Cố cũng bị liên lụy, nhưng hai ông bà kiên quyết không đóng cửa.

"Đến lúc này rồi, sao ba mẹ lùi bước được, thay vì để những người đó chê cười chi bằng cứ đối mặt với nó!" Tiết Nhã vén tay áo, ba Cố im lặng lấy chài cán bột đặt trên quầy, Tiết Nhã kê lót: "Sử dụng cùng nhau."

Trong lòng Cố Văn Tư nóng lên, lần này cô không cô đơn nữa.

Mấy tin tức nhỏ tuyến ba lợi dụng cuộc thi Vua đầu bếp tranh tài làm bàn đạp, nhân dịp này lợi dụng độ hot để kiếm tiền. Nhưng sau một thời gian dài các tài khoảng nhóm marketing phát hiện mọi chuyện cũng không phải thế.

Cư dân mạng không giống trên TV, internet vì tranh thủ người xem mà dẫm đạp người khác, rất nhiều người ngưỡng mộ sự can đảm của cô khi dám thi đấu, cũng đồng tình với những chuyện cô gặp phải, bắt đầu đăng bài bất bình thay cô.

Tiếp đó mọi người phát hiện, lượng truy cập không tăng, còn mất không ít fan.

Chỉ trong vòng hai ngày, làn dư luận đã thay đổi, người đầu tiên đưa tin tốt về Cố Văn Tư là [Lugou News]

[Bạn dựa vào gì mà cho rằng một người vấp ngã không thể đứng lên, bạn dựa vào gì quyết định cuộc sống thay cô ấy? Tôi biết bạn không làm được, không có nghĩa là cô ấy không làm được.]

Cố Văn Tư rất ngạc nhiên khi xem bình luận đầy giận dữ kia, quay lại hỏi ai đó đang ngồi ung dung ăn điểm tâm, "Này, có phải anh thuê người đăng tin không thế? Tôi biết mấy bộ phận quan hệ xã hội của công ty lớn hay làm thế lắm."

"Thế à? Anh không biết." Du Việt vô tội đáp, "Anh chỉ biết em tốt như vậy nên ai cũng thích."

"..." Anh đủ rồi nha.

Tác giả có lời muốn nói:

Hỏi: Hai người bọn họ khi nào mới ở bên nhau.

Đáp: Ngay lập tức.

-

Quần chúng nhân dân: Con chờ lập tức của má muốn gãy cổ.:<
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.