Tô Nguyễn Nguyễn đi ở phía sau, vừa đi vừa nhắn tin trên weixin, ánh mắt nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại, biểu hiện ra một loại tố chất dày công tôi luyện của con người hiện đại, kỹ thuật chơi điện thoại cao siêu, băng qua đường cũng không ngẩng đầu, Đào An An không thể làm gì khác hơn là đi một bước nhìn nàng một cái, hồn vía muốn bay hết khi đèn xanh vừa nhảy đã đứng ở vỉa hè đối diện.
Từ cửa trường nhìn vào là lầu chính cao to uy vũ, có người nói lầu chính được sửa lại từ phòng ở ngừng thi công, điều hòa mở đến không cần trả tiền, bên trong một năm bốn mùa đều như hầm băng. Khí huyết Đào An An không đủ, không có chuyện quan trọng nàng không đặt chân vào, chỉ duy nhất một lần tình nguyện đi vào là bởi vì tối hè trời khô nóng, hôm đó không có kiểm tra KTX, hai bạn cùng phòng cãi nhau gây chiến tranh lạnh, ở lại KTX thấy không thoải mái.
Đúng lúc đó Tô Nguyễn Nguyễn có việc muốn làm ở lầu chính, vì vậy nàng đi hỗ trợ chỉnh lý hồ sơ, buổi tối ở đó không có ai, âm trầm nặng nề chỉ có đèn ở đại sảnh là sáng. Chỉ có hai người, hồ sơ lại là đồ cổ mấy chục năm trước, số lượng cũng nhiều, dứt khoát khóa trái cửa xếp từng tờ hồ sơ lên sàn nhà từ từ sắp xếp.
Nhạc nền là thước phim tuyên truyền trường học phát trên màn hình cực lớn ở đại sảnh, một lần lại một lần như ma âm rót vào tai, trời sinh tính Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-ngan-toi-nhay-song-tu-sat/190853/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.