“Xin lỗi giám đốc, tôi có thể hiểu được cuộc sống của cô không dễ dàng gì, nhưng tôi không thể đội cái nồi này.” Lâm Sơ Diệp từ chối Trần Huỳnh: “Đây không phải là trách nhiệm của tôi. Tôi chỉ dựa theo yêu cầu của cô để viết bản thảo và thông báo với truyền thông, lúc viết bản thảo xong tôi có đưa cho cô kiểm duyệt qua, cũng có hỏi cô có cần phải đưa cho bộ phận phân tích xét duyệt rồi mới đăng bài hay không, cô nói không cần, nếu xảy ra vấn đề gì cô sẽ chịu trách nhiệm.”
“Tôi chưa từng nói như vậy.” Trần Huỳnh trực tiếp phủ nhận: “Bản thảo là do cô viết, người liên hệ với truyền thông cũng là cô, những thứ này có thể kiểm tra trong biên bản. Nếu cô ngoan ngoãn nhận sai, tôi còn có thể xin với công ty, nói cô là người mới nên sẽ không truy cứu trách nhiệm pháp luật với cô, nếu cô còn cố tình không nhận, vậy tôi chỉ có thể giải quyết theo điều lệ của công ty.”
Nói xong thì quay người, ấn gọi điện thoại nội tuyến.
Lâm Sơ Diệp nhìn cô ta: “Tôi có ghi âm lại.”
Động tác ấn điện thoại của Trần Huỳnh hơi dừng lại, nghi ngờ nhìn Lâm Sơ Diệp.
“Ngày đó cô bảo tôi cứ trực tiếp đăng bài, tôi đã ghi âm lại.” Lâm Sơ Diệp lặp lại.
Trần Huỳnh nhìn cô với vẻ nghi ngờ, còn có chút sợ hãi.
Một bên không tin một người mới như Lâm Sơ Diệp lại có thể lo lắng chu toàn như vậy, một bên lại sợ Lâm Sơ Diệp không nói dối.
Lâm Sơ Diệp cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-khong-ai-biet-anh-thich-em/4123636/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.