Lâm Sơ Diệp: “Chỗ chị anh ấy ở, mỗi một căn biệt thự được bán đi sẽ được bên phía môi giới bất động sản tuyên truyền rầm rộ trên Wechat. Căn biệt thự cạnh bờ biển nọ bị một người bí ẩn thu mua trong vòng một đêm, người có tiền như bọn họ còn không dám chờ, chị còn chờ căn biệt thự đó giảm giá sao? Ảnh chụp và giá bán cũng được niêm yết, khu nghỉ dưỡng cạnh bờ biển kia mấy năm gần đây tăng giá một cách chóng mặt, người bình thường ngay cả nhà vệ sinh ở chỗ đó cũng không dám nghĩ tới.” 
“Liệu có phải là nhà chồng cô ấy cho không?” Phùng San San không nhịn được hỏi. 
Lâm Sơ Diệp quay đầu nhìn cô: “Chị có thể liên hệ được vị đứng sau Hoa Ngôn ảnh thị kia được không?” 
Phùng San San bị vấn đề bất chợt này của cô làm cho sửng sốt, lắc đầu: “Không liên hệ được, chị không quen biết ai trong đó cả. Vất vả lắm mới tìm được số điện thoại của trợ lý, nhưng mà chắc là người ta cũng lười để ý tới.” 
Lâm Sơ Diệp: “Còn không phải vậy sao. Không phải người trong vòng của bọn họ, lấy đâu ra người và mối quan hệ chứ.” 
Phùng San San nghĩ cũng phải, lại tò mò: “Người đàn ông kia làm nghề gì thế?” 
Lâm Sơ Diệp lắc đầu: “Không biết.” 
Cô thật sự không biết, cũng chưa từng hỏi qua, nhưng đoán chừng địa vị cũng không thấp. 
Kỳ thật từ buổi tối hôm họp lớp đó, Tiết Ninh vừa thấy Ôn Tịch Viễn lập tức thốt ra “Ôn…..” gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-khong-ai-biet-anh-thich-em/3092679/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.