Nhân viên tiệm thuốc lễ phép nhìn về phía Ôn Tịch Viễn: “Được, xin hỏi anh muốn mua loại nào?”
Ôn Tịch Viễn không biết trả lời như thế nào, đành quay đầu nhìn Lâm Sơ Diệp.
“……” Lâm Sơ Diệp cũng sửng sốt: “Em, em không có kinh nghiệm về cái này.”
Ôn Tịch Viễn hơi trầm ngâm, sau đó nhìn về phía nhân viên bán hàng: “Mỗi nhãn hiệu lấy một hộp.”
Lâm Sơ Diệp: “…….”
Cô lén giật giật tay áo Ôn Tịch Viễn, hạ giọng nói: “Anh mua nhiều như thế làm gì? Cái này cũng không phải nhu yếu phẩm, không cần thiết phải mua nhiều để dự trữ đâu.”
Ôn Tịch Viễn cũng hơi nghiêng đầu về phía cô: “Lo trước khỏi họa*, lỡ đâu mua một cái lại không chính xác thì sao?”
*Lo trước khỏi họa: Nguyên văn là 有备无患(cẩn tắc vô ưu) có nghĩa là cẩn thận thì về sau không phải lo lắng, vốn được trích trong câu nói cổ xưa có nguyên văn là “谨则无忧,忍则无辱,静则常安,俭则常足”tạm dịch là cẩn thận thì không phải lo lắng, nhẫn nãi thì không phải nhục nhã, bình tĩnh thì thường yên ổn, tiết kiệm thì thường xung túc. Tuy nhiên ngày nay người Trung Quốc ít sử dụng câu này và thay vào đó họ dùng câu thành ngữ 有备无患 (cẩn tắc vô ưu) nhiều hơn. (nguồn: tiengtrunganhduong.com)
Lâm Sơ Diệp: “….”
Chẳng lẽ thử một que không có kết quả lại bắt cô thử hết toàn bộ sao?
Ôn Tịch Viễn nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt cô, ho nhẹ: “Để chắc chắn, vẫn là nên thử hết một lượt.”
Lâm Sơ Diệp: “…….”
Trong lúc nhất thời cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-khong-ai-biet-anh-thich-em/3092640/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.