Lâm Sơ Diệp bị ý cười của anh làm cho ngượng ngùng, chuyển tầm mắt sang chỗ khác, sự cẩn trọng kính nể lúc nãy đối với anh cũng dần biến mất.
Cô không chú ý tới điều này, nhưng Ôn Tịch Viễn thì có.
Anh không lên tiếng nhắc nhở cô.
Cũng không cần sự cẩn trọng của cô đối với mình.
Anh muốn một Lâm Sơ Diệp như lúc ở căn gác nhỏ, tưởng anh là một con Husky đang bị thương, mạnh dạn bảo vệ anh từng chút.
Bản thân Lâm Sơ Diệp rất rõ ràng, lúc ở thời điểm kia mới là lúc trạng thái của cô thoải mái nhất, cho nên cô cần thời gian để thích nghi với sự chênh lệch mới này.
Ôn Tịch Viễn cũng không ngại đợi lâu một chút.
Anh nhớ tới lúc ở dưới lầu, Chu Cẩn Thần nhìn anh với ánh mắt đồng tình.
Anh không phủ nhận rằng có lúc anh có cảm giác đồng tình với Chu Cẩn Thần thật, có đôi khi Lâm Sơ Diệp tỉnh táo đến mức khiến người khác phải tức điên lên.
Cô biết rõ bản thân mình muốn gì, không muốn gì, cái gì đối với cô ấy mới là quan trọng nhất. Vì thế mỗi một lựa chọn của cô đều khiến cho người theo đuổi cô là Chu Cẩn Thần cảm thấy cực kỳ đau khổ.
Thậm chí ngay cả sự do dự lúc nãy của cô, trong lòng Ôn Tịch Viễn cũng hiểu được Lâm Sơ Diệp đang do dự. Chỉ là bởi vì đối với cô mà nói, anh chưa quan trọng đến mức khiến cô phải liều mình đánh cược một phen.
Tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-khong-ai-biet-anh-thich-em/3092619/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.