Ôn Tịch Viễn đỗ xe ở một khoảng sân trống.
Diện tích khoảng sân rất lớn, ngồi trong xe có thể nhìn thấy khung cảnh núi non phía đối diện, còn có công viên và hồ nước rộng lớn, cả những người già đánh Thái Cực quyền và ca hát trong công viên.
“Chỗ này cách nội thành khá xa, môi trường tốt, không khí cũng rất trong lành, xung quanh còn có nhiều công viên và danh lam thắng cảnh, rất thích hợp cho người già về hưu.” Thấy Lâm Sơ Diệp có vẻ tò mò, Ôn Tịch Viễn bèn giải thích với cô.
“Môi trường ở đây đúng là rất thích hợp để dưỡng già.” Lâm Sơ Diệp nói: “Chỉ là nếu muốn đi làm thì hơi xa.”
Ôn Tịch Viễn gật đầu: “Đúng vậy, cho nên mấy người bọn anh không ở đây. Thật ra bên phía nội thành cũng có một căn nhà cũ, cuộc sống ở bên đó cũng tiện hơn, nhưng môi trường kém xa nơi này, sân cũng nhỏ, không thỏa mãn được sở thích trồng rau của mẹ anh nên bà ấy và ba anh chọn sống ở bên này.”
“Trồng rau?” Lâm Sơ Diệp kinh ngạc nhìn anh.
Ôn Tịch Viễn gật đầu, xoay người, tay chỉ về một mảnh đất trồng rau cách đó không xa: “Đó, bà ấy đã dùng cả phần sân bên đó chỉ để trồng rau.”
Lâm Sơ Diệp: “…….”
Cô nhìn theo hướng tay của Ôn Tịch Viễn, đúng là có một mảnh vườn trồng rau xanh tốt, hơn nữa còn có không ít loại, đậu Hà Lan, rau xà lách, cải thảo, hành tây, hành lá, rau cần…..
Điều này không giống với trong tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-khong-ai-biet-anh-thich-em/3092582/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.