Hoa là do anh chuẩn bị từ trước.
Trên đường đến nhà hàng anh đã tranh thủ lên mạng đặt một bó hoa, không vì gì cả, chỉ đơn giản là muốn nhìn thấy cô vui vẻ mà thôi.
Cầu hôn cũng là Ôn Tịch Viễn nhất thời nghĩ ra.
Giống như lúc Lâm Sơ Diệp ở trường đua ngựa nói muốn kết hôn với anh, nghĩ là làm.
Tâm tùy ý động.
Nhẫn cũng đã chuẩn bị trước, vẫn luôn mang theo bên người.
Anh chưa từng nghĩ đến lời cầu hôn vội vàng như vậy, nhất là không phải trong một ngày đặc biệt như ngày hôm nay.
Nhưng giống như đêm đó anh gặp cô ở căn gác nhỏ, đôi mắt đen láy to tròn trầm tĩnh kia, nhỏ giọng thảo luận với anh vấn đề là ai ra tay trước đó, cầu hôn lại biến thành chuyện đương nhiên.
Tiếc nuối duy nhất của anh là bây giờ họ không ở nhà.
Không thể giống như lúc ở căn gác nhỏ kia, ánh mắt cùng hơi thở giao hòa không chút kiêng nể.
Tâm trạng vui vẻ của Lâm Sơ Diệp còn tiếp diễn đến vài ngày hôm sau ở đoàn làm phim.
Người ngoài đều cảm nhận được rõ ràng tâm trạng vui vẻ của cô.
Có người đã xem qua đoạn phỏng vấn Trình Hạo, họ cho rằng cô vì bộ phim sắp được chiếu mà vui vẻ, đa số người trong đoàn làm phim đều vui thay cho Lâm Sơ Diệp.
Trong khoảng thời gian sớm chiều ở chung này, tất cả mọi người đều rất thích tính cách trầm tĩnh hiền hòa của Lâm Sơ Diệp, không kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-khong-ai-biet-anh-thich-em/3092551/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.