"Ngài muốn được đưa về sao?" khi Yến Nam Thanh nhận được tin tức gấp gáp trở về, ngay lúc lướt qua xe cấp cứu.
Tuy biểu cảm của Yến Tông và Úc Hồi đều rất bình thường, nhưng lòng anh ta vẫn tràn đầy sầu lo như cũ, sợ mới sáng Úc Hồi tàn nhẫn nói muốn cho họ Úc đi tìm chết vừa đến trưa đã thực thi hành động.
"Tạm không cần." Úc Hồi dựa vào ghế, gõ gõ cằm: "Tôi nhớ ở đây có trạm xe buýt, thả tôi xuống đó là OK."
Yến Nam Thanh nhìn y từ kính chiếu hậu: "Tình huống sức khoẻ của ngài hiện tại không thích hợp ra ngoài một mình."
"Vậy ghép một vệ sĩ cho tôi là được." Úc Hồi nhún vai: "Hoặc tìm một tài xế, tối muốn đi dạo xung quanh."
Chỉ xem có bản đồ không đủ để y hiểu biết về thế giới này, y cần đi khắp nơi một lát, cũng vì tìm kiếm một nơi đầy đủ ma lực để tu luyện.
"Đi công ty trước." Yến Tông nói, nhìn về phía Úc Hồi: "Bác sĩ Diệp nói cậu cần phải tĩnh dưỡng."
"Tôi cảm thấy khá hơn nhiều rồi." Úc Hồi chớp chớp mắt, ánh mắt liếc nhìn pho tượng trong tay hắn, làm bộ như không hiểu lắm: "Đây là thứ anh tìm được trong phòng tôi hở, lần đầu tôi thấy đó."
"Vậy sao?" Yến Tông liếc mắt nhìn y, không vạch trần lời y nói, mà chỉ đưa tượng phật qua: "Nhìn kỹ xem có ấn tượng gì không."
Úc Hồi nhận tượng phật về tay.
Trước đó do Yến Tông cầm, chưa nhìn kỹ, sau khi nhận vào tay chỉ cảm thấy tay nặng trĩu, thiếu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-dang-cho-tui-ly-hon/934251/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.