Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
"Thiếu gia, trước tiên nghỉ ngơi một chút, làm quen với hoàn cảnh ở nhà, buổi chiều chúng ta thảo luận vấn đề chọn trường được không?"
Lục Hành Ngâm gật đầu.
Cậu thu dọn đồ đạc trong phòng, lấy ra từng thứ một, tất cả những thứ đó không thể lấp đầy một tủ quần áo lớn như vậy.
Biệt thự của Hoắc gia sạch sẽ đến mức không tì vết, cửa sổ hướng ra hồ nước trong sân, nhìn bao quát cả một vùng rộng lớn vắng lặng, yên tĩnh đến mức làm người ta nghẹt thở.
Dì giúp việc đã làm món gì đó bảo cậu ăn.
Trên bàn là đồ ăn miền Nam nóng hổi, dì ấy nói: "Hỏi rất nhiều người, mất rất nhiều công sức mới biết con là người thành phố Đông Đồng. Dì đã làm nó theo hương vị ở đó. Con ăn quen không?" mặc dù vẻ ngoài của cậu rất thanh tú, nhưng lúc nào trông cũng ốm yếu. Người thế hệ trước nhìn dễ chạnh lòng.
Lộc Hành Ngâm lại gật đầu, lần này trong mắt cậu hiện lên một tia cười nhạt: "Con ăn được, cảm ơn dì."
Ăn xong, lại có người đến chỉnh trang quần áo cho Lộc Hành Ngâm.
Người thợ may quỳ xuống thử giày cho cậu.
Lộc Hành Ngâm hơi cứng người, nhưng bản thân người thợ may cũng mỉm cười: "Không sao, đừng lo lắng."
Sau khi họ ra ngoài, một hoặc hai câu trò chuyện của họ mơ hồ lọt ra từ khe cửa: "Vị thiếu gia vừa mới đến là một bảo bối nha."
"Ông bà Hoắc đâu? Họ còn nhận nuôi hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2505152/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.