Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
Lộc Hành Ngâm nhìn hắn với đôi mắt trong veo, mấp máy môi, nhưng thứ cậu nói nhẹ nhàng không phải là từ "ca ca", mà là:
"Cố Phóng Vi."
Trên môi cậu hơi mỉm, tai có màu đỏ. Mưa dầm thêm, không thể nhìn rõ, chỉ có đôi mắt sáng dưới chiếc ô mờ.
Cố Phóng Vi chưa bao giờ thấy ai ngoan ngoãn dễ bắt nạt như vậy, suýt chút nữa bật cười: "Được, không muốn thì đừng gọi."
Hắn dẫn cậu lên xe, cho tài xế địa chỉ. Người lái xe của Hoắc gia hiển nhiên rất quen thuộc với hắn, đi đường vòng cũng không mất bao lâu đã đến nơi.
"Lát nữa tôi đưa em về hay để tài xế đợi em?" Cố Phóng Vi không biết từ đâu lấy ra một nắm đồng xu, tùy ý ném xuống, leng keng, "Tôi chỉ có thể bắt xe buýt đưa đi em về."
Lộc Hành Ngâm nói: "Trở về trường học đi."
Cố Phóng Vi sửng sốt một lát: "Em trở về làm gì "
"Học." Lộc Hành Ngâm suy nghĩ một chút, bổ sung nói: "Học thuộc lòng tiếng Anh."
Cố Phóng Vi không thể nghĩ ra nhìn cậu, "Máy Tính Nhỏ, mới sáng chủ nhật thôi, em còn nửa ngày mà, giờ đã học tiếng anh rồi?"
Bất quá hắn cũng không quan tâm lắm: "Vậy lát nữa em có thể về với tôi, ở phòng tôi thuê. Trong ký túc xá không có máy sưởi, trời lạnh."
Lộc Hành Ngâm ngoan ngoãn đi theo sau hắn. Hắn đưa cậu đến một nhà hàng tư nhân, không được coi là tinh xảo sang trọng, những chiếc bàn gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2505119/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.