Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
Khi giờ nghỉ trưa của trường gần kết thúc, cửa phòng mở ra, Cố Phóng Vi mới đi vào phòng ngủ đã gõ cửa: "Đã đến giờ rồi, cậu muốn về lớp không?"
Hiển nhiên Từ Tinh chưa ngủ, và nhanh chóng đi ra, có chút xấu hổ nói: "Mượn giường cậu tí."
"Không sao." Cố Phóng Vi vươn vai, nghiêng người chọc chọc Lộc Hành Ngâm, "Máy Tính Nhỏ, bắt đầu học rồi."
Cố Phóng Vi tìm kiếm ấn tượng lịch học ít ỏi của mình, nhớ ra Trần Viên Viên đã mua một trái bóng bàn vào buổi sáng, tiết một và tiết hai buổi chiều là tiết thể dục, Lộc Hành Ngâm không cần đi.
Sau đó hắn nói: "Được, tôi đưa cô ấy trở lại trường trước, sau đó quay lại."
Sau khi hắn nói, ngay cả bản thân Từ Tinh cũng phải sửng sốt. Nhưng tựa hồ đã đoán trước được loại phản ứng này, hắn tùy ý thúc giục: "Xem có còn sót lại gì không? Đi sớm kẻo muộn."
Lộc Hành Ngâm tựa hồ lại ngủ thiếp đi, không trả lời hắn.
Ngược lại, Từ Tinh trở nên bất an: "Tiết học thể dục cậu không đi sao? Không đi thì không cần tiễn, chỉ cần qua đường là được..."
Hôm nay cô lén giữa đám học sinh ngoại trú trốn ra.
Cố Phóng Vi nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu. Tôi tiễn cậu đi."
Căn phòng chìm trong im lặng, cánh cửa mở ra rồi đóng lại.
Lộc Hành Ngâm mở mắt ra.
Trên ghế sô pha, con Tiểu cương thi chết lặng nhìn cậu chằm chằm, phản chiếu đôi mắt đen trầm lặng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2505051/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.