Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
"Tôi ở chỗ này đợi em cả đêm."
Giọng nói của Cố Phóng Vi có chút lạnh lùng, không giống như lần trước lep cửa sổ đi vào, biết mình phải xếp hàng, lần này Cố Phóng Vi có vẻ thực sự tức giận.
Đôi lông mày tuấn mỹ anh tuấn ẩn chứa một tia cảm xúc phiền muộn nào đó, nhưng rất nhanh, hắn tựa hồ ý thức được thái độ của mình không tốt lắm, nhìn gò má trắng bệch vì lạnh của hắn, giọng cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
"Anh có chuyện muốn nói với em."
Loại ngữ khí ôn hòa này, trong chốc lát, tựa hồ lại trở về thời khác anh trai em trai trước kia, có chút khoan dung nhường nhìn, nhưng so với trước kia thản nhiên, thanh âm Cố Phóng Vi lần này có chút nghiêm túc, hay nói cách khác —— cũng có chút bối rối.
Im lặng không lời, trầm tư suy nghĩ.
Chỉ cần hắn liếc mắt nhìn đứa nhỏ trước mắt, rất nhiều lời nói ngày đó sẽ hiện ra rõ ràng không gì sánh được.
—— Em thích anh.
—— Anh ơi.
Lộc Hành Ngâm dùng đôi mắt đen láy nhìn hắn chằm chằm: "Vậy anh nói đi." Trong bóng đêm gió đông thổi, cậu lộ vẻ ngoan ngoãn mà nghiêm túc.
Một nhóm người xung quanh tò mò nhìn sang.
Cố Phóng Vi ánh mắt tối sầm lại, giọng nói từ thái độ thường ngày thay đổi, thậm chí trở nên thận trọng hơn một chút: "—— Bỏ đi, tôi về trước, lần sau cùng em nói."
Lộc Hành Ngâm quay đầu lại nhìn đám bạn: "Các cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2505043/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.