Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
Cậu bóp viên chocolate, thận trọng đưa qua, như thể che chở người của mình, với đôi mắt trong veo dịu dàng.
Trong bóng tối yên tĩnh đến mức hai người có thể nghe thấy tiếng thở của nhau.
Ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn bàn tìm tới, Lộc Hành Ngâm nhét sô cô la cho hắn rồi nhẹ nhàng đi về.
Cố Phóng Vi ngước mắt lên và nhìn thấy Lộc Hành Ngâm đang ngồi thẳng lưng trước bàn làm việc, ánh đèn trắng soi rõ viền da hơi trong suốt và hơi ửng đỏ của cậu.
Bên tai đỏ ửng.
Cố Phóng Vi chưa bao giờ nhận ra rõ ràng như thời điểm này: nhóc con trước mặt này, thực sự rất thích hắn.
Sô cô la trong long ban tay của hắn mang theo nhiệt độ cơ thể, nhưng nó nguội đi một lúc sau. Lớp giấy thiếc bên ngoài cứng rắn, giống như dũng khí táo bạo và nhiệt tình của Lộc Hành Ngâm, bao bọc bên trong một trái tim hơi đắng, ngọt lại mềm.
Thình thịch đập.
Trước khi Lộc Hành Ngâm kêu, Dịch Thanh Dương và Hoàng Phi Kiện lần lượt tỉnh dậy. Bọn họ ngủ mà luôn có vấn đề học tập trong lòng, nên không thể ngủ ngon, vì thế tời giường, mượn phòng tắm trong ký túc xá của Lộc Hành Ngâm, tắm nước lạnh từng người, tràn đầy năng lượng lao ra ngoài.
Đèn trong ký túc xá đã được bật trở lại. Chuông vào lớp và chuông tự học buổi tối luôn vang lên sau một lúc du dương, ký túc xá lặng thinh, còn vắng lặng hơn cả bầu không khí trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2505036/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.