Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
Cố Phóng Vi không nhúc nhích, Lộc Hành Ngâm cũng vậy.
Một lúc sau, cục bột trắng nằm trong lòng hắn lại chui ra, khi nhìn hắn, khóe mắt và lông mày hiện lên nụ cười rạng rỡ.
Đó là niềm vui đơn thuần.
Hạnh phúc vì quay về thì nhìn thấy hắn, hạnh phúc vì có thể ôm hắn.
Cố Phóng Vi vươn tay cởi ba lô, tự mình đeo: "Có lạnh không, anh anh dẫn em đi ăn sáng trước."
Lộc Hành Ngâm tay đỏ bừng vì lạnh, đầu ngón tay đều có thể cảm nhận được lạnh cóng khi vô tình chạm vào.
Lộc Hành Ngâm ngoan ngoãn nói: "Được, nhưng vẫn còn phải đợi một người."
"Còn phải đợi một người?" Gu Fang sửng sốt.
Ngay khi đang nói chuyện, Thẩm Thanh Vân chạy đến với những chiếc túi lớn và túi nhỏ: "Này, này! Anh đến đây. Anh em có đến đón em không?"
Cố Phóng Vi nhìn anh ta chạy tới, và đứng bên cạnh Lộc Hành Ngâm: "?"
Thẩm Thanh Vân lảm nhảm kể lại trải nghiệm của mình ở điểm kiểm tra an ninh vừa rồi: "Không biết tại sao, bộ chảo nồi anh mang theo trước đây không được kiểm tra, bây giờ kiểm tra cũng không có gì to tát, nhưng khá rắc rối, mở va li ra lục tung lần nữa, anh còn phải nhét lại nữa —— thật không dễ dàng gì để nhét tất cả những thứ đó vào, anh thiếu chút mệt chết."
Anh mang đồ theo nhiều hơn Lộc Hành Ngâm, có hơn ba chục tài liệu hóa học, sách chuyên môn, một số sách đề sai lớn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2505012/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.