Thời gian thi dài ba tiếng.
Phòng học rất sáng sủa rộng lớn, không khí có mùi lá cây phơi nắng, ánh nắng chiếu vào trang giấy làm bài thi không chói mắt mà rất ấm áp, có những hạt bụi trong suốt lơ lửng trong không khí bay tán loạn.
Lộc Hành Ngâm đã làm hết câu này đến câu khác, không có bất kỳ cảm xúc đặc biệt nào, thậm chí trong một khoảnh khắc, cậu cũng không nhớ đây là kỳ thi quan trọng quyết định việc cậu có được cử đi học hay không, cậu cũng không nhớ đây cũng là lần cậu tham gia thi đua duy nhất một trong cả cuộc đời học cấp 3 của mình, và cung là cơ hội cuối cùng để thi đua.
Lần cuối cùng cậu cảm thấy như vậy là trong kỳ thi tuyển sinh. Ngày hôm đó, cậu bị sốt cao và bị dị ứng cấp tính khắp người, các đầu ngón tay vốn gầy guộc của cậu sưng tấy đến mức không thể cầm bút. Lúc đó cậu nhìn tờ giấy thi trước mặt, thật ra phòng học đó không có cửa sổ, ánh nắng mà cậu nghĩ thật ra là của bóng đèn sợi đốt chói mắt trên đầu, nó có một thanh dài nằm ngang, khi bật sẽ phát ra tiếng "hum" cực ngắn.
"Học sinh, em không sao chứ?" Giọng nói lại nhỏ dần, hiển nhiên là giám thị sợ xảy ra chuyện, ông ra ngoài gọi điện thoại, giọng nói lộ vẻ lo lắng, "Gọi bác sĩ đón em đó đi, học sinh kiểu này sao không đăng ký vào phòng thi đặc biệt? Những thí sinh khác có thể bị ảnh hưởng".
Cũng có người tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2504959/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.